"Ôi..." Diệp Mạnh chỉ biết thở dài, rõ ràng tiểu thư nhà cô dung mạo vô song, hơn nữa từ nhỏ đã nhận được vô vàn vinh hoa tôn sủng, tính cách lẫn tài hoa đều rất tốt, cũng chẳng cậy sủng sinh kiêu, trong khắp thiên hạ này, sợ là không tìm được nử tử nào có thể hơn được tiểu thư nhà cô, chỉ hận đương kim Hoàng thượng bạc tính. Ngày thường hắn khen ngợi tiểu thư đủ điều, cũng xem như sủng ái có thừa, bây giờ xem ra, tất cả đều là hư tình giả ý mà thôi. Trong lòng Diệp Mạnh hận chứ, nhưng cho dù cô có không cam lòng thay cho tiểu thư thì thế nào?
"A Mạnh, sao thấy em còn còn ưu sầu hơn ta vậy?" Diệp Khuê Thần thấy gương mặt sầu khổ của Diệp Mạnh, nàng cảm thấy bản thân không nên tiếp tục vì chuyện này mà không vui. Nữ tử trên thế gian, không phải ai cũng được phu quân mình yêu thương sủng hạng, chẳng lẽ cứ thế mà không qua nỗi hay sao? Cho dù không vì mình thì cũng phải vì những người bên cạnh mình.
"Tiếc hận thay cho tiểu thư, trước kia khi Hoàng thượng và Hoàng hậu còn tại thế, tiểu thư có bao nhiêu vinh sủng, đến bây giờ thành ra như vậy..." Diệp Mạnh vừa nói, nước mắt liền rơi, lúc trước tiểu thư được yêu thương bao nhiêu thì bây giờ thiệt thòi bấy nhiêu, ngẫm lại thế nào cô cũng thấy khó chịu thay cho tiểu thư nhà mình.
"A Mạnh, ta không phải là một chậu phong lan yếu đuối mỏng manh, chỉ có thể sống nhờ vào sự che chở và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-hau/2572991/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.