Thời gian xuyên trôi qua rất nhanh, hai người cầm trong tay mứt quả ngồi trên giường trong nhà gỗ, Lê Chanh lấy một loại tư thế nằm ngửa liếm nước đường đang tan chảy, nhanh chóng nuốt trái sơn tra cuối cùng vào miệng, chua tới mặt nhăn thành mặt bánh bao.
Nam nhân bên cạnh lại thản nhiên ngồi ở một bên —— mứt quả của y một hơi đã sớm đã ăn xong rồi. Ánh mắt nam nhân chuyển qua bên môi Lê Chanh, tay dò thám, thật cẩn thận lau sạch vệt đường ở bên môi Lê Chanh.
Cư nhiên không có liếm sạch, quả nhiên tư tưởng tiến bộ rất nhiều……. Ý thức được điểm này, Lê Chanh không chỉ có không có nổi cơn, ngược lại cảm thấy cực kỳ an ủi.
……..Anh ta thật sự là bị ngược hỏng rồi.
“Thời gian không còn sớm, ngươi nghỉ ngơi thật tốt đi”. Trầm Du đứng dậy, bỏ qua mềm mại còn sót lại ở đầu ngón tay, ánh mắt tối đen hàm chứa một mạt ý cười, “Ta cũng nên rời khỏi”. Khi Lê Chanh đang vì nho nhã lễ độ của Trầm đại hiệp mà thụ sủng nhược kinh, nam nhân cười tủm tỉm lộ ra răng nanh nhỏ, theo sau tiếp một câu: “Ngày mai ta đưa ngươi xuống núi, còn có, ta yêu ngươi”. Y khàn khàn nói, xoay người đi ra ngoài cửa.
Cửa gỗ nâu đậm ở dưới một cỗ hoãn lực đè nén, kẽo kẹt một tiếng đóng lại, ngưng hợp thành một cái khe hở rất nhỏ.
Lê Chanh: “…….”. Phát hiện từ sau khi nghiêm túc bàn luận cái vấn đề tình cảm, hàng này bây giờ càng ngày càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-gioi-mau-dich-nam-than/2374584/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.