Cánh cửa giam cầm đóng lại chỉ còn có một cái khe hở lưu thông không khí, trong phòng khuyết thiếu hơi thở của chủ nhân, làm cho nam nhân thu hồi biểu tình nhu hòa trên mặt. Y quét mắt lật xem mấy tờ sách lịch sử, lập tức đặt nó về chỗ cũ. 
Đây là một cái thế giới hoàn toàn khác, thậm chí trong sách sử Đại Châu giới không có ghi chép đề cập tới. 
Có thể suy ra, y đi tới địa vực hoàn toàn độc lập, nơi này yên bình, hòa bình, chỉ ngửi một chút không khí, liền có thể suy ra nơi này đều an toàn hơn so với Đại Châu giới. Không thể tưởng tượng tiểu âm chúc của y cư nhiên chính là ở nơi đây sinh ra, trưởng thành, may mắn chính là trên đời luôn luôn xuất hiện trùng hợp, trong mơ hồ làm cho đối phương có thể xuất hiện ở Đại Châu giới. 
Khó trách hắn luôn chuồn nhanh như vậy lại tiện lợi, năng lực xuyên qua như vậy tìm được thật là một vấn đề. 
Ngộ nhỡ có một ngày nào đó hắn cảm thấy tâm quá mệt mỏi không trở về nữa thì làm sao đây? Không phải không có loại khả năng này. Dù sao ràng buộc của tình thân, từ trước đến nay rất thâm hậu. Trừ phi……. Vướng bận ở Đại Châu giới cũng là mức độ ngang ngửa. 
Nam nhân hơi đăm chiêu chút, tầm mắt nhỏ dần u ám. 
Đồ ăn của nhà họ Lê luôn luôn đơn giản, bất quá bình thường ngày chúc mừng hoặc là lúc có khách tới ăn cơm luôn luôn có hai món cay như vậy, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-gioi-mau-dich-nam-than/2374582/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.