Bước chân nặng nề quanh quẩn trên hành lang,đủ để biểu hiện giờ phút tâm trạng Lý Tĩnh Dao tệ đến cực điểm.
Tên kia lại dám lừa gạt hắn!
Nghĩ đến hắn mấy ngày qua nhẫn nhịn,nhìn trong đáy mắt Phương Vật Viễn,hắn chắc chắn rất thích!
Mím môi,biết rõ tên Phương Vật Viễn này đối với đồ hắn muốn sẽ dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào,tại sao mình còn phải tức giận như vậy!
Ngoại trừ bị lừa gạt,trong lòng dường như còn có những cảm giác khác,một cổ nồng đậm —— bi ai, bị...... phản bội.
Phản bội?
Đầu óc hiện lên hai chữ kia để cho Lý Tĩnh Dao bất giác dừng bước lại,hắn và Phương Vật Viễn cho tới giờ còn chưa tin tưởng,làm sao gọi là phản bội?
Chẳng lẽ hắn trong lúc vô tình bắt đầu tin tưởng Phương Vật Viễn? Bắt đầu...... Tin tưởng lời hắn nói?
Lý Tĩnh Dao níu lấy ngực,sự thật cơ hồ khiến hắn không cách nào hô hấp ——
Hắn và Phương Vật Viễn cho tới bây giờ không phải là bạn bè,trước không phải,tương lai cũng không phải,như vậy tại sao tin tưởng?
Đáp án cơ hồ rõ ràng trong lòng nhưng Lý Tĩnh Dao không muốn thừa nhận chuyện thực!
Không,không phải như vậy, cảm giác duy nhất hắn đối với Phương Vật Viễn,chỉ có hận mà thôi...... Chỉ có thể là hận......
Nhưng hắn hận người đó không được,khi Phương Vật Viễn xé bỏ mặt nạ ban ngày của hắn,đồng thời cũng tiến vào chiếm giữ lòng của hắn.
Muốn hận nhưng không thể hận,khi hắn suy nghĩ trong lòng tình cảm phập phồng sôi trào là sao?
Chuông điện thoại di động liên vang lên,khi Lý Tĩnh Dao lấy lại tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-dien-nam-sung/1514448/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.