Ánh mắt chuyên chú nhìn chăm chú quả bóng trước mắt,Lý Tĩnh Dao đang muốn đánh cầu đi,một thân thể ấm áp từ sau lưng nhích lại gần.
“Tư thế của cậu không đúng, khuỷu tay lệch rồi.” Hơi thở nóng rực phả qua lỗ tai Lý Tĩnh Dao,tiếng nói trầm thấp như là trực tiếp xuyên qua màng nhĩ, rung động lòng hắn.
Từ sau lưng hắn im hơi lặng tiếng nhích tới gần,hôm nay sau khi Phương Vật Viễn từ bệnh viện trở về,đột nhiên đề nghị muốn dạy Lý Tĩnh Dao đánh golf.
Bởi vì tham mới mẻ,cũng bởi vì chính mình tò mò,Lý Tĩnh Dao một bước giẫm vào cạm bẫy của Phương Vật Viễn .
Trên danh nghĩa dạy hắn đánh golf không sai, nhưng Phương Vật Viễn nhưng mượn tên trường học trêu trọc hắn,Lý Tĩnh Dao giận đến nghiến răng,muốn chỉ trích hắn xấu xa,rồi hắn lại tỏ vẻ mặt vô tội nói hắn chẳng qua hướng dẫn tư thế mà thôi.
Mà giờ khắc này,thân thể hắn thân mật dán lên lưng Lý Tĩnh Dao,một nắm eo Lý Tĩnh Dao, tay kia thì thân thiết điều chỉnh khủy tay cho Lý Tĩnh Dao.
Rõ ràng cùng Phương Vật Viễn cái gì cũng đã làm,nhưng hôm nay,chỉ đơn giản tiếp xúc thân thể lại làm hắn khẩn trương không thôi.
Hơn nữa Phương vật Viễn còn nhích tới gần hắn,muốn chẳng qua là thân thể của hắn, bởi vì từ vừa mới bắt đầu đã biết mục đích người kia,cho nên mặc cho đối phương có bất kỳ hành động gì,hắn ngược lại không chút nào sợ hãi.
Ngược lại hôm nay từng cái đụng chạm của Phương Vật Viễn và hắn đều giống như mê hoặc người không giải thích được,bởi vì không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-dien-nam-sung/1514446/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.