Chương trước
Chương sau
Lục Minh tỉnh lại, phát hiện ra mình đang ngủ ở trên. Quái lạ, sao lại thế này? Rõ ràng lúc này cùng xem TV với Hạ Linh và Ngu Thanh Y mà, sau đó mơ màng ngủ thiếp đi.
Ai đem mình vào đây ?
Chạy ra ngoài, phát hiện Ngu mỹ nhân và Hạ Linh đang dựa vào ghế sa lon ngủ, xem ra không phải là do các nàng làm, chẳng lẽ là Cảnh Hàn? Trong lòng vừa động, chạy đi tìm Cảnh Hàn, trong lòng thầm nghĩ, bản thân nên nhân cơ hội này mà tâm sự với nàng. Chẳng ngờ vừa mở cửa ra, phát hiện lãnh mỹ nhân đang thay quần áo, trên thân trần trụi, quay lưng về phía mình, tay nhỏ đang cầm cái áo lót, chuẩn bị mang vào...
"A?"Lục Minh ngây ngời, đây là lần thứ hai nhìn thấy lưng ngọc của Cảnh Hàn, trắng tinh không tỳ vết, phần eo nhỏ nhắn, làm cho Lục Minh không nhịn được nuốt nước bọt liên tục.
"Có chuyện gì? Không có gì thì đi ra ngoài!"Cảnh Hàn không giống các cô gái thông thường, không hét chói tai lên.
Nàng chỉ dùng tay che lấy cặp ngực của mình, sau đó dùng cặp mắt lạnh lùng nhìn Lục Minh.
Lục Minh nhanh chóng đóng cửa, nếu như nhìn tiếp, phỏng chừng mình không nhịn được đẩy ngã nàng, vừa đúng lúc Ôn Hinh phu nhân đi tới, Lục Minh giải thích một câu khá là ngu : "Con không có nhìn lén Cảnh Hàn thay đồ, con không nhìn thấy gì hết!"
Ôn Hinh phu nhân thản nhiên cười : "Tiểu hầu tử, mấy ngày nữa là con phải tham gia khiêu chiến, một chút cũng không chuẩn bị được, con nên bình tâm tĩnh khí lại, chuẩn bị chiến đấu cho thật tốt. Vô luận là đối thủ gì, cũng không được xem thường. Cầm lấy, đây là tư liệu của mười cao thủ đó, nghe nói còn có hai đại cao thủ bí mật, không thể tìm được tình báo. Con cứ lấy xem, suy nghĩ tìm biện pháp đối phó họ. Mặt khác, trong này còn có cái đĩa ghi lại cuộc thi Gaby, con có thể xem một chút"
Lục Minh thầm nghĩ, bản thân quả thật có điểm khinh địch, nhanh chóng chỉnh sửa thái độ lại, sau đó tràn ngập cảm kích nhìn Ôn Hinh phu nhân nhiệt tình giúp đỡ mình.
"Trầm nha đầu và Tham Lam các nàng sẽ đến. Chẳng qua, các nàng không muốn quấy rầy con, phỏng chừng mọi người sẽ đi chơi đâu đó, DisneyLand, công viên hải dương, quảng trường Kim Tử Kinh, HongKhôngng có rất nhiều địa phương nổi tiếng, vốn con có thể cùng đi, nhưng Trầm nha đầu muốn con chuyên tâm chuẩn bị chiến đấu"Ôn Hinh phu nhân cười cười, xoay người rời đi.
"Được rồi, đánh xong rồi mình sẽ lại bồi các nàng"Lục Minh cầm tư liệu, trở về phòng bắt đầu xem, tìm kiếm sơ hở của đối thủ.
Xem đi xem lại mấy giờ, vừa xem vừa lăn lộn.
Mười đại cao thủ của tám nước, có hai cao thủ của hợp khí đạo và không thủ đạo của Uy quố, còn có một tuyển thủ quyền thái tên là Ma Lực, lực công kích cực mạnh, còn có một đại biểu Tây Ban Nha tên là cái gì Tư Đặc Tá Phu Khắc. Hắn am hiểu kỹ thuật đánh nhau của quân nhân, chiêu thức trí mạng, cực kỳ độc ác. Hơn nữa bốn người này, đều là những tuyển thủ mà trước kia Lục Minh chưa từng giao thủ. Lục Minh hoàn toàn không biết gì về bọn họ. Bây giờ nhìn thấy, chỉ cảm thấy đây là đối thủ không tồi, đặc biệt là ông chú quỷ dị của hợp khí đạo kia, làm cho Lục Minh rất cảnh giác.
Giao thủ với Lục Minh trước đó, có ba người.
Trong đó có một tuyển thủ của indonesia, biết nhiều vũ kỹ, thậm chí còn biết một chút công phu Trung Quốc.
Còn có một người lai, dáng không cao lớn, nhưng thân thủ rất nhanh nhẹ, tốc độ cao. Mặt khác còn có hai tuyển thủ quyền anh, bọn họ cho rằng đấu đối kháng thể trọng chính là tất cả, lần này đến, thân hình bọn họ càng thêm cao to, cơ thể càng thêm rắn chắ. Lục Minh không cho rằng bản thân sẽ bị đánh bại bởi ba ngời này, tin tưởng rằng cho dù ba người có liên thủ lại, vẫn có thể đánh ngã bọn họ. Nhưng vẫn đề là, tại sao bọn họ có thể thoải mái như vậy?
Lục Minh không nghĩ nhiều về ba người này, bởi vi đã là bại tướng dưới tay, giao cho Tà Dương và Lạc Vân là được.
Còn ba tuyển thủ còn lại, một đến từ bổng tử quốc ( Hàn Quốc),là cao thủ đai đen của Tae Kwon Do.
Trong đoạn ghi hình, đã rất nhiều lần bay đá trên trời, chân của người này nhanh như gió, thân pháp linh hoạt, tốc độ công kích rất nhanh.
Mặt khác còn có một quán quân đô vật và một quán quân sumo, thân hình hai người này cực kỳ to lớn. Quán quân đô vật là người nước Mỹ, sức nặng cơ thể vượt quá 600 pounds, dáng người cũng không mập như quán quân sumo, chỉ hơi to con thôi, trong tư liệu có nói, tên hiệu của người này là bá vương Norton, trừ những trận thắng với đô vật trong nước ra, còn tham gia rất nhiều trận đấu đại lực sĩ trên thế giới, tất cả đều giành hạng nhất.
Về phần gã sumo kia, cũng là một kẻ khủng khiếp.
Cả người hắn toàn là thịt và cơ, cộng thêm mái tóc màu vàng nữa, nhìn giống như một con hùng sư ở thảo nguyên.
Tên hiệu là Samson, lực lớn vô cùng, một cánh tay có thể kéo một đầu tàu, hắn am hiểu giao kỹ và vật lộn, nhiều lần làm đối thủ chết trong trận đấu, bóp cổ một đối thủ còn khổng lồ hơn mình, khiến cho đối thủ nghẹt thở mà chết, hoặc là sử dụng cách thức vật lộn dã man, làm gãy lưng của đối thủ, làm cho đối thủ cả đời tàn phế. Hắn đại biểu cho nước Pháp, trên thực tế, hắn là con gấu bắc cực Sibiri, bởi vì phản bội nên chạy đi làm lính đánh thuê cho nước Pháp, được người Pháp nhìn trúng, phái hắn đến làm người khiêu chiến.
Trừ mười người này ra, còn có vài tuyển thủ muốn đến khiêu chiến, bất quá thực lực của chúng hơi yếu, có lẽ sẽ dùng để làm vật cản khiêu chiến Lục Minh, làm tiêu hao thể lực của hắn.
Còn tư liệu của hai đại cao thủ bí mật thì rất ít, chỉ biết một là Thiên Cẩu Nhân của Nhật Bản, là thượng nhẫn, đứng đầu trong đám ninja khủng bố.
Còn một kia là một người phương Tây, đại khái là của nước Anh, am hiểu dùng kiếm.
"Nếu như Hình Thiên Phong, lục mâu Lục Chi Hiên, Chiết Dực Thiên Sứ đến, thì sẽ rất náo nhiệt dây!"Lục Minh khẽ thờ dài, nếu như đồng tử công của mìn chỉ ở tầng năm hoặc sáu như trước kia, quả thật sẽ rất khó nhai. Nhiều cường giả như vậy, lại có cao thủ bí mật, chẳng qua, bây giờ mình đã khác xưa rất nhiều. Bây giờ mình có Tiên Thiên chân khí độc nhất vô nhị, có được trữ vật không gian một mét khối, còn có tâm linh cảm ứng, cũng không thiếu năng lượng của ngọc thạch đang chờ mình hấp thụ, còn phải sợ gì nữa?
Vấn đề là, mình phải đánh bại bọn họ như thế nào. Nếu để cho bọn họ bại hoàn toàn, vậy càng thêm chật vật!
Nhắm vài tình huống của mỗi tuyển thủ, Lục Minh bắt đầu suy nghĩ phương án.
Ngu Thanh Y nhìn thấy hắn thật sự chuẩn bị chiến đấu, cũng không dám quầy rầy hắn.
Gần giữa trưa, khi nhàm chán, cùng Hạ Linh vào bồi hắn, nhìn thấy trong TV là cảnh tượng máu thịt của người, Ngu mỹ nhân xém tí đã ói sạch sẽ, may mà có Hạ Linh khuyên bảo, giúp nàng an ủi một phen, nói cái gì mà Lục Minh lào cao thủ trẻ tuổi cường đại nhất, là tử thần bách chiến bách thắng, nhất định sẽ không bại, mọi người chỉ cần cổ vũ cho hắn... Sau khi an ủi một phen, mới làm cho Ngu mỹ nhân không khóc nữa.
Giữa trưa, Cảnh Hàn mang bữa trưa vào, ngồi với hắn một chút, thậm chí đôi lúc làm người nghe Lục Minh thuyết giảng.
Lục Minh không cần nàng phát biểu ý kiến gì, chỉ nói những câu như đúng rồi : "Em xem, tên Tư Đặc Tá Phu khác này có năng lực phòng ngự phản kích rất mạnh, bình thường đều có thói quen phản kích kẻ địch, đánh cho kẻ địch bị thương nặng, rồi giành thắng lợi, nhưng thiếu mất sự chủ động công kích, tính cách của hắn cũng có thói quen trêu đùa đối thủ"
Cảnh Hàn không lên tiếng, chỉ lẳng lặng nghe "...."
"Anh chuẩn bị đối phó hắn như vậy, dùng nhu kình, xảo kình để phá kỹ thuật của hắn, như vậy, hắn sẽ khó chịu vô cùng!"Lục Minh đem phương pháp của mình nói ra, nế cảm thấy không hợp lý, có thể thêm vào từ từ.
"..."Cảnh Hàn vẫn không cho ý kiến gì, chỉ ngồi đó, ánh mắt vẫn nhìn Lục Minh.
"Còn cao thủ Thô Thái Vũ Tae Kwon Do của đám bổng tử này, chân pháp đa biến, thân pháp linh hoạt, nhưng đáng tiếc, lực công kích của hắn lại là yếu nhất trong mười cao thủ. Sách lược của anh là trọng kình, chấn kình, chuyết kình, chỉ cần đánh gãy chân hắn, vậy thì hắn sẽ không thể đứng dậy được. Đấu pháp của hắn, vừa vặn dùng để đối phó với bá vương Norton và Samson, hai tên này cậy mạnh, nhưng không đủ nhanh, anh muốn dùng tốc độ và chiêu thức thay đổi liên tục để đùa chết chúng, phá hủy lòng tự tin của chúng, làm chúng bị xấu mặt, biến chúng thành cái bao cát!"
"..."Cảnh Hàn vẫn không lên tiếng, nhẹ nhàng gật đầu, tỏ vẻ ủng hộ sách lược chiến đấu của Lục Minh.
"Trừ Thiên Cẩu Nhẫn ra, hai cao thủ Uy quốc hợp khí đạo và không thủ đạo là mạnh nhất, so với tên Ma Lực quyền Thái còn mạnh hơn nhiều, phỏng chừng bọn họ sẽ không đối chiến với anh đầu tiên, mà để mọi người xa luân đại chiến xong, ở tối thứ hai, hoặc tối thứ ba mới cùng anh đối chiến. Cao thủ hợp khí đạo ảm hiểu cận chiến, chẳng qua chiêu thức của hắn vô dụng với anh, hắn vốn rất mạnh, nhưng bởi vì tâm linh cảm ứng, chiêu thức của hắn làm anh có thể đoán trước, khó có thể phát huy được. Còn về phần Thuyền Việt Chu Sơn cao thủ không thủ đạo kia, anh sẽ dùng đồng tử công cứng rắn để phá hắn, hắn là một kẻ tuyệt vọng nhất trong mười người..."
"Thiên cẩu nhẫn, không nhất định sẽ ra tay, nhưng phỏng chừng sẽ tìm cơ hội ám sát anh, hắc, anh đã chuẩn bị cho hắn một lễ vật rất thú vị. Chẳng qua, tạm thời anh vẫn chưa thể nói cho em biết"
"Chiết Dực Thiên Sứ và giáo đình phương Tây kia phái tới một cao thủ kiếm thuậ, hẳn là sẽ không dễ dàng ra tay, vừa ra tay, sẽ đẩy anh vào chổ chết. Mấy tỷ người xem, trước mắt bao nhiêu người khiêu chiến, bọn chúng sẽ không tham dự, nhưng tin tưởng rằng chúng sẽ đến quan sát. Còn Hình Thiên Phong và Mục Chi HIên, sao lại có thể thiếu bọn chúng được! Cứ đến đây đi, bất luận đến bao nhiêu cao thủ, anhcu4ng không sợ... HongKhôngng, nhất định phải trở thành bàn đạp của anh, anh nhất định sẽ thành công!"
Cảnh Hàn nghe xong, đứng lên, nhẹ nhàng ôm Lục Minh.
Từ sau lưng, nhẹ nhàng mà ôm hắn.
Tuy rằng nửa ngày nay, nàng không nói câu nào, nhưng Lục Minh cảm thấy trong lòng rất vui mừng, có được sự ủng hộ của nàng ta, có được chúng nữ ủng hộ, nhất định phải biểu hiện thật tốt, đánh cho kẻ địch phải chật vật chịu không nổi...
Buổi tối, Ngu Thanh Y, Hạ Linh cùng Cảnh Hàn ngồi bên cạnh, Ngu mỹ nhân còn nói về chuyện khắp nơi trên thế giới cho Lục Minh biết.
Mái tóc cầu vòng oanh động như thế nào, khiến cho mọi người xôn xao ra sao.
Ôn Hinh phu nhân không nói gì, chỉ tao nhã dùng cơm, chờ Lục Minh ăn xong, nàng nhẹ nhàng dùng khăn lụa lau tay cho hắn, sau đó đưa một cái mặt nạ kỳ quái, nói : "Đây là cái mặt nạ cô làm cho con, rất nhẹ, không quá lớn, nhưng có thể che khuất gương mặt, che đấu khuôn mặt thật của con, nhưng cũng không quá mức thần bí, làm cho không người nào có thể thân cận. Đây là đồ án chim phượng, do Trầm nha đầu vẽ, mọi người thảo luận thật lâu, cuối cùng xác định, con thử xem!"
Lục Minh nghe vậy, đeo mặt nạ vào, cảm thấy vô cùng thích hợp, rất thoải mái.
Vuốt thủ, cảm thấy rất tốt, muốn ngẩng đầu lên hỏi mọi người thế nào.
Chẳng qua, lúc ngầng đầu lên, hắn thấy Ngu Thanh Y và Hạ Linh đều choáng váng, ngay cả Cảnh Hàn lạnh lùng, khi nhìn thấy hắn như vậy, đều có chút thất thần.
"Sao thế? Xấu lắm à?"Lục Minh còn cho rằng mình không thích hợp đeo mặt nạ, kỳ thật mặt nạ bạc trắng này không lớn, với đồ án chim phượng làm cơ sở, che khuất mi mắt, mũi và hai bên một chút, nhưng vẫn để lộ ra nửa khuôn mặt, che như thế này, lại có vẻ thần bí đặc biệt, cảm thấy như mấy ngôi sao đeo kính đen vào, có vẻ thần bí mê người, càng thêm đẹp trai tuấn lãng...
"Đẹp, em thật sự quá đẹp. Minh ca ca, ký tên cho em đi!"Hai mắt Ngu Thanh Y sáng rực lên, trong nháy mắt quên đi thân phận của mình, biến Lục Minh thành một siêu sao!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.