“Ở, ở trong này?” Lục Minh kinh ngạc đến ngây người.
Lãnh mỹ nhân Cảnh Hàn với mình ở trong phòng tắm, nói gì được chứ? Không phải nàng định tắm cùng mình đó chứ? Như vậy quả thật là hạnh phúc. Không đúng, sao tốt đẹp như vậy được chứ. Không phải mình đang nằm mơ đó chứ?
Lục Minh véo mạnh vào sườn, không thấy đau, đúng là đang nằm mơ rồi.
Cảnh Hàn thấy Lục Minh như vậy, trong lòng không biết tại sao lại vui mừng, nhưng lại có chút buồn bã. Đưa tay ra véo hắn một cái làm hắn kêu lên thật to. Lục Minh nhảy chồm lên, vui mừng nói: “Đây không phải đang nằm mơ? Em muốn nói gì với anh? Anh nghe, anh đảm bảo sẽ ngoan ngoãn. Giai Giai, sao em cũng vào thế”.
Giai Giai cũng vào, nàng che miệng cười, nói: “Em nghe hai người phân phó, đi vào hầu hạ đại thiếu gia anh tắm rửa”.
Nàng nhoẻn miệng cười như hoa đua nở, thật quyến rũ. Lục Minh không khỏi trừng mắt mà nhìn, lẩm bẩm nói: “Đây, đây không phải nằm mơ chứ? Em, em nói hầu hạ anh tắm rửa?”
“Em, em chỉ phụ trách gội đầu cho anh. Còn lưng thì giao cho chị Thanh Lam” Giai Giai ấn Lục Minh ngồi vào bồn tắm, nàng giơ tay lên gãi gãi đầu hắn, lại múc nước đổ lên đầu cho hắn, động tác rất dịu dàng. Làm cho Lục Minh ngây ngẩn một lúc mới biết mình đang không nằm mơ. Hắn nghiêng người nhìn Niếp Thanh Lam, lúc này nàng đang đưa tay xuống nước, chẳng lẽ nàng kỳ lưng cho mình.
Lại nhìn Lãnh mỹ nhân Cảnh Hàn lúc này đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-cung-van-tue/1546406/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.