Người đàn ông áo đen hung thần ác sát như muốn ăn thịt người.
Thân hình như con gấu của hắn còn chưa nhào tới đã trúng một đá của Lục Minh vào chỗ hiểm. Đau đến mức hắn há hốc mồm, hai mắt trợn trừng như cá chết, hai chân mềm nhũn ra quỳ xuống mặt đất, yết hầu phát ra những tiếng rên rỉ đau đớn.
“Đồ chó chết, lớn mật nhỉ...” Lại có hai người từ phía sau lao lên, tức giận đấm. Nhưng đều bị trúng cước vào chỗ hiểm, lại có thêm hai thằng lăn lộn trên đất.
“Tiểu Trần, lão Lý, nó, nó đánh người. Nó dám đánh người trước mặt cảnh sát, không coi pháp luật vào đâu” Mấy người đi theo thấy không ổn, vội vàng trốn ra phía sau hai người cảnh sát, lớn tiếng kêu lên. Hai người cảnh sát mặt mày khó coi, đối phương đánh người bọn họ nhìn thấy, nhưng bây giờ đừng nói là đối phương muốn đánh người mà là mình cũng muốn đánh chết mấy tên này. Đám bảo vệ ở đó chọc vào ai? Ngôi sao cảnh sát. Bọn họ bây giờ là những cảnh sát có thực lực nhất, được chú ý nhất, cũng được cấp trên sủng ái nhất. Đấu với cảnh sát này, không phải tự tìm chết sao.
Nếu như vệ sĩ Lạc Diệp Phi Hoa ra tay đánh lãnh đạo cục cảnh sát thì vẫn không phải là đáng sợ nhất.
Bây giờ bọn muốn đánh lại là Niếp Thanh Lam, ngôi sao cảnh sát. Như vậy sợ rằng dù là ai cũng khó bảo vệ được bọn họ. Hơn nữa không ai dám ra mặt bọn họ. Bởi vì như vậy không khác gì khiêu khích tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-cung-van-tue/1546401/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.