Niếp Thanh Lam hôm nay đổi sang mặc một chiếc áo sơ mi dài tay màu trắng, mặc một chiếc quần dài màu tím. Người nàng cao nên phối hợp với chiếc quần dài bó sát này càng làm nổi bật đôi chân thon dài. Bởi vì quần bó sát mông, nên làm cho nó có vẻ đẫy đà hơn, nhìn nàng càng thêm cao hơn, đường cong lộ rõ hơn, giống như một chữ s hoàn mỹ, rất hấp dẫn.
Nàng đội một chiếc mũ lên đầu, trên cổ đeo dây chuyền, vừa đi vừa khoác tay Lục Minh.
Nàng đưa bàn tay trắng nõn ra trước mặt hắn: “Xem đủ chưa?”
“Nếu như anh là tên côn đồ trên đuờng, anh sẽ khi dễ em. Em mặc như vậy, đúng là hấp dẫn người ta phạm tội” Lục Minh thầm nuốt nước miếng”
“Người ta muốn hấp dẫn không phải là điều anh muốn sao?” Môi Niếp Thanh Lam dán sát vào tai Lục Minh, khẽ thở ra một hơi nóng rực. Tiều pp bên dưới còn nghịch ngợm chạm vào Lục Minh một cái. Như thế này hắn sao có thể chịu được chứ? Lục Minh kêu lên một tiếng trong lòng, đưa lang trảo ra véo bờ mông tròn trịa của nàng một cái. Nếu như còn không đã, vậy tuyệt đối không thể nào buông ra.
“Lục Minh, hay là anh mang ô theo đi. Bên ngoài nắng lắm” Giai Giai chạy theo, đưa một chiếc ô cho hắn.
“Ô? Hắc hắc, đúng, anh sao lại quên chứ. Dự báo thời tiết nói hôm nay có mưa, mang cũng tốt” Lục Minh nhanh chóng rút lang trảo đang định vuốt mông Niếp Thanh Lam lại, giả vờ tự nhiên xoay lại, cầm lấy ô.
Niếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-cung-van-tue/1546400/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.