Tinh lực của Lục Minh vốn rất dư thừa rồi, mấy ngày nay liên tiếp chịu đựng sự hấp dẫn, cho nên trong lòng như bị dục hỏa thiêu sống. Vừa lúc nãy vô tình nhìn thấy quần lót và cặp ngực trần trụi của Ngu Thanh Y, xuân sắc tuyệt vời kia đã trực tiếp nhóm lên ngọn lửa dục vọng trong lòng, cảm thấy ở dưới nóng lên, muốn che dấu nên uống hết một ly trà, nhưng vẫn chưa đủ, tiếp tục nốc cạn luôn ly của Ngu Thanh Y đưa qua, mới cảm thấy đỡ hơn một chút.
Nhưng, tại sao có hai ly nước ?
Lục Minh kỳ quái, hắn nhìn xuống, cuối cùng phát hiện ra, trên miệng ly thản nhiên có một dấu son môi, trên đó còn lưu lại mùi thơm xử nữ.
Toát mồ hôi, đây chính là ly của Ngu Thanh Y!
“Có ai dạy cho anh phát minh ra những linh dược này không?” Ngu Thanh Y phảng phất như không phát hiện ra vấn đề, đổi đề tài khác, Lục Minh nghe vậy mừng thầm, vội vàng móc ra Cửu Chuyển Dưỡng Nhan dịch và Lục Hoàn Đồng Hoàn ra giảng giải.
“Lục Minh, tôi cho anh một đề nghị, thế nào?” Ngu Thanh Y đột nhiên trở nên nghiêm chỉnh, nói đến chính sự.
Nàng biết hấp dẫn nên có chừng mực, ngẫu nhiên hấp dẫn một lần hai lần, có thể làm cho đàn ông động tâm bùng nổ. Nhưng nếu cả ngày cứ hấp dẫn mãi, chỉ làm cho người ta cảm giác được mình đê tiện, làm cho đối phương cảm thấy phiền, một người con gái muốn lấy lòng một người con trai một cảm giác tốt, biện pháp tốt nhất không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-cung-van-tue/1546373/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.