Chương trước
Chương sau
Danh sách trận chiến top 4 rất nhanh đã xuất hiện, theo thứ tự là Tần Thiên, Hiên Viên Thác, Tề Vân Long và Lôi Báo, trước đó Phùng Thiên chạm tráng Lôi Báo tất nhiên khó mà sống nổi, bị Lôi Báo quần cho gần chết, vậy cuối cùng các đại quân khu chỉ còn có Quang Châu tiến vào vòng trong, chuyện này cũng lần đầu tiên xuất hiện suốt mấy năm qua...
Sở Văn Long hưng phấn mang tin này chạy tới biệt thư, kích động muốn nói cho Tần Thiên biết, nhưng mà Tần Thiên đi đang ở bên trong phòng tu luyện mất rồi, Sở Văn Long không thể làm gì khác đành trở về.
Tần Thiên tiến vào bên trong Thần Tàng tinh cầu tu luyện, tu luyện suốt đến sáu giờ tối mới từ bên trong đi ra, trận tiếp theo đến tận 2 ngày sau mới chiến, Tần Thiên vẫn chưa muốn đi ra ngoài, định bụng tu luyện thêm chút nữa, nhưng mà Triệu Chỉ Vân nói buổi tối có chuyện muốn tìm hắn, Tần Thiên không đành lòng cũng phải chui ra mà thôi.
Sở Tương Tương đang cùng Yến Thủy Dao nấu cơm trong bếp, còn Triệu Chỉ Nhược thì không biết đã đi đâu.
- Chỉ Nhược đâu rồi, sao chỉ có hai nàng ở đây vậy.
Tần Thiên nhìn hai người nghi ngờ hỏi.
- Chỉ Nhược nói nhà chị ấy có việc, phải về trước, chắc tối nay không trở về kịp, tối nay Dao Dao sẽ ngủ chung với ta.
Sở Tương Tương nhìn Tần Thiên nói.
- Nga, vậy có muốn ta ngủ chung với các nàng không, đêm khuya không có ai bên cạnh thì nguy hiểm lắm.
Tần Thiên nhìn hai nàng, bỉ ổi nói, hai nàng thấy hắn vậy vội né ra.
- Không cần!
Hai người đồng loạt kêu lên, nhất thời vẻ mặt Tần Thiên có chút thất vọng, xoay người rời đi, bước ra bên ngoài sân tìm một cái ghế ngồi xuống, móc điện thoại của mình ra gọi cho Triệu Chỉ Nhược.
Rất nhanh, Chỉ Nhược đã bắt máy.
- Uy, Chỉ Nhược, nhà nàng có việc gì hả?.
Loading...
Tần Thiên mở miệng hỏi.
- Ừ, không có chuyện gì to tát đâu, Tần Thiên, huynh không cần lo lắng.
Triệu Chỉ Nhược ở bên đầu dây nói.
- Nga, đúng rồi, Chỉ Nhược, có chuyện gì dấu ta phải không, kể cho ta xem sao, người ta nói hai cái đầu tốt hơn một mà.
Tần Thiên nói.
- A... Không sao mà, không sao, Tần Thiên, huynh nghĩ nhiều rồi, đúng rồi, trước đây muội quên nói với huynh, ba muội muốn tìm muốn, vậy nha, muội phải đi đây.
Triệu Chỉ Nhược ở bên kia vội vàng nói xong liền cúp điện thoại.
- Làm cái gì vậy!.
Tần Thiên nhìn điện thoại di động, nghi ngờ tự nhủ, tuyệt đối Triệu Chỉ Nhược có việc, nếu không sẽ không bối rối như vậy.
Tần Thiên không khỏi bực bội, Triệu Chỉ Nhược là nữ nhân của mình, có chuyện gì khó xử ít nhất phải nói với mình một tiếng, đằng này lại gạt mình qua một bên, là sao vậy ta.
Xem ra phải tìm cơ hội nói chuyện riêng với Triệu Chỉ Nhược mới được, Tần Thiên thầm nghĩ.
- Tần Thiên, ăn cơm.
Thanh âm của Yến Thủy Dao từ bên trong phòng truyền đến.
- Nghe rồi, ta tới đây.
Tần Thiên đáp lời, ngay sau đó chạy vào trong phòng.
Sở Tương Tương và Yến Thủy Dao làm sẵn một bàn thức ăn rồi, Tần Thiên ở bên trong Thần Tàng tinh cầu luyện tập cả ngày, đã sớm đói bụng, không nói nhiều lời liền bắt đầu ăn.
Hai nàng vô cùng nhu thuận, không ngừng gắp thức ăn cho Tần Thiên.
Cơm nước xong, Tần Thiên mang thêm thức ăn vào cho Thiên Hà, sau đó liền đứng ở ngoài phòng chờ Triệu Chỉ Vân gọi, để coi cô nàng này muốn hành hạ gì mình nữa đây.
...
Tần Thiên đợi đến hơn chín giờ tối, gần mười giờ, Triệu Chỉ Vân mới gọi hẹn hắn gặp ở trong sân luyện võ..
Tần Thiên nói cho hai cô gái ở nhà một tiếng, sau đó liền chạy về sân luyện võ, nơi mà Triệu Chỉ Vân đã đợi sẵn.
- Lại đây, thay vào!
Triệu Chỉ Vân ném cho Tần Thiên một bộ đen mà ăn trộm hay mặc, còn nàng thì đã sớm mặt vào.
- Ngươi muốn làm gì, đừng có nói chúng ta chuẩn bị đi trộm đồ lót ?.
Tần Thiên nhìn Triệu Chỉ Vân, lập tức đoán được ý nghĩ của nàng.
- Đúng rồi, giỏi quá, chúc mừng ngươi, nhanh chân lên, để ta dẫn ngươi đi chơi một trò chơi.
Triệu Chỉ Vân nhìn Tần Thiên hắc hắc cười nói.
- Đéo đỡ được! Ta không đi đâu, chuyện này biến cmn thái quá rồi, bị người khác phát hiện, thanh danh của ta coi như vứt.
Tần Thiên lập tức liền ném bộ đồ kia lại cho Triệu Chỉ Vân, quay đầu bước đi, làm gì không làm, lại muốn ta đi trộm quần lót, ta mà có thể biến thái như vậy sao, đánh chết cũng không làm.
- Alo, tỷ tỷ, có một chuyện muội muốn nói thật với tỷ, ngày hôm qua tỷ phu...
- Chờ một chút, ta đi, ta đi.
Tần Thiên nghe Triệu Chỉ Vân nói lập tức nghiêng đầu sang, giật điện thoại trên tay nàng cúp máy.
- Hì Hì, mọi việc đều có thể thương lượng, không cần thiết dạng như vậy, đúng không nè?.
Tần Thiên nhìn Triệu Chỉ Vân cười nói, trong lòng cũng chà đạp con quỷ này mấy trăm lần.
- Hừ! Vậy thì thay quần áo nhanh lên, nhanh cmn lên nào.
Triệu Chỉ Vân lạnh lùng nói, nhìn Tần Thiên đắc ý vô cùng..
Tần Thiên nhìn Triệu Chỉ Vân y, bất đắc dĩ mặc bộ đồ này vào.
- Chuyện này, nếu không chúng ta thương lượng, ta mua một đồng đồ lót tặng cho ngươi nha, chúng ta không cần đi trộm có được hay không, việc này vừa đau tim mà thanh danh vừa bị đe dọa nữa.
Tần Thiên nhìn Triệu Chỉ Nhược thương lượng nói.
- Không được, theo ta!
Triệu Chỉ Vân nhất quyết nói, lập tức kéo tay Tần Thiên đi, trước kia chỉ cần tiếp xúc với nam nhân một chút thôi nàng đều cảm thấy buồn nôn, nhưng mà không biết tại sao, lúc này nắm tay của hắn, lại làm cho nàng có chút cảm giác kì lạ.
- Chúng ta đi đâu đây, bà nội của con.
Tần Thiên nhìn Triệu Chỉ Vân hỏi, hai người càng đi về phía trước, các trạm canh gác càng mọc lên dày đặt, cứ mười bước thì có một tốp lính canh..
- Ký túc xá nữ binh.
Triệu Chỉ Vân quay đầu lại nhìn Tần Thiên nói, lộ ra vẻ cực kỳ kích động, mặc dù Tần Thiên nhìn không thấy mặt nàng, nhưng có thể nghe được ra từ trong giọng nói kích thích của nàng.
- Đậu mé, trộm phải trộm của nữ binh mới chịu hả, nếu như bị phát hiện, chúng ta coi như tiêu đời, hay chúng ta đổi địa điểm đi, người ở đây nhiều lắm.
Tần Thiên nhìn lính gác xung quanh nói, nếu bị phát hiện, báo động vang lên, biết bao nhiêu họng súng sẽ chỉa vào đây, đến lúc đó tập trung truy xét nữa..., vậy thì khó mà thoát được.
- Không được, bộ sưu tập của ta còn chưa có đồ lót nữa binh, không biết sẽ lấy trộm được của ai đây, càng nghĩ càng thấy hưng phấn.
Triệu Chỉ Vân nói tới đây, cả người run lên sung sướng.
Từ lúc tiến vào Quang Châu quân khu Triệu Chỉ Vân đã để ý tới chuyện này, nghĩ cách trộm mấy cái quần lót của nữ binh về, mùi vị chắc chắn là cực phẩm, vừa nghĩ đã liền chịu không được, cho nên, từ trước đến nay nàng luôn thăm dò chữ này, sau khi tìm được liền bắt đầu nghiên cứu địa hình.
Bất quá nơi này lính gác quá nhiều, Triệu Chỉ Vân không lấy được, nhưng lại không muốn buông tha cho những cái quần lót bé bỏng này, lúc này kéo theo được Tần Thiên nên dứt khoát sai hắn đi giúp mình, võ công của Tần Thiên cao cường như vậy, tuyệt đối không thành vấn đề.
- Mau cúi xuống.
Tần Thiên phát hiện một đội tuần tra đang đi tới, lập tức kéo Triệu Chỉ Vân nằm vào trong một bụi hoa..
“A!”
Triệu Chỉ Vân không khỏi kinh ngạc kêu lên, Tần Thiên đột nhiên làm như vậy, làm nàng giật mình.
- Đéo đỡ được!
Tần Thiên nghe Triệu Chỉ Vân kêu, lập tức đưa tay bụm miệng nàng lại, bất quá đã chậm, đội tuần tra đã phát hiện bên này có điều gì đó khác thường, lập tức từng ánh đèn pin rọi qua đây...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.