- Ta, ta... Ta đang ăn cắp đồ lót chứ gì, ngươi không thấy hay sao... Triệu Chỉ Vân lắp bắp nói, đột nhiên nhớ tới mình còn đang nắm thóp Tần Thiên, mình cần gì phải sợ hắn, lập tức cong người lên, bộ dáng hùng hổ nhìn Tần Thiên nói.
- Làm sao, chẳng lẽ muốn nói cho chị ta biết sao, vậy đi đi, chúng ta cùng đi.
Triệu Chỉ Vân vừa nói vừa bước tới, bộ dáng bà mày đíu sợ mày, cầm một cái quần lót ren lúc ẩn lúc hiện trước mặt Tần Thiên.
Hiện tại đến phiên Tần Thiên không biết làm sao, mới vừa rồi Ba Ba Ca báo cho Tần Thiên biết Triệu Chỉ Vân đi trộm đồ lót của Sở Tương Tương hắn lập tức kiếm cớ chạy tới đây, chuẩn bị dạy dỗ Triệu Chỉ Vân một trận, nhưng quên mất chuyện ngày hôm qua, nhất thời cả người vô cùng lờ đờ, ỉu xìu.
- Được rồi, ngươi thắng, ngươi đi ra ngoài đi, đồ thì lưu lại.
Tần Thiên nhìn Triệu Chỉ Vân buồn bực nói.
- Không được, biết bao nhiêu cơ hội ta mới vào đây, đứng trước kho báu sao lại tay trắng trở về được.
Triệu Chỉ Vân vừa nói liền hướng tủ treo quần áo bước tới, đắc ý cầm lên một cái áo lót.
Tần Thiên nhìn bộ dáng kia, tuy tức gần chết, nhưng lại không thể làm gì được Triệu Chỉ Vân, chỉ đành mắt nhắm mắt mở, hi vọng Triệu Chỉ Vân không lấy quá nhiều.
- Tốt lắm, hai cái cũng không tệ, thơm quá.
Triệu Chỉ Vân cầm lấy hai cái áo lót máu đỏ, bộ dáng ác độc nhìn Tần Thiên, đây cũng quá biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-cung-bieu-ty/1550303/chuong-397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.