- Ồ, sao ta cứ có cảm giác đã quên mất chuyện gì a?
Tần Thiên ngồi trên giường bệnh lầu bầu nói, mày nhíu lại, không khỏi tự hỏi hồi lâu, đột nhiên ánh mắt sáng lên, nhưng ngay sau đó sắc mặt đại biến.
- Thôi xong, hôm nay ta có hẹn với Thi Vũ a!
Tần Thiên hét lớn, cầm ngay lấy điện thoại di động, nhưng điện thoại đã sớm hết pin. Tần Thiên lập tức ba chân bốn cẳng chạy ra ngoài phòng bệnh, lần nữa chạy đến chỗ cô y tá lúc nãy, tìm nàng mượn điện thoại di động gọi cho Thi Vũ. Rất nhanh có người nhấc máy.
- Alo, xin hỏi ngài tìm ai?
Hàn Thi Vũ ở bên kia hỏi.
- Thi Vũ à, là anh, là anh Tần Thiên đây.
Tần Thiên vội vàng nói.
- Tần Thiên? Hừ!
Hàn Vũ vừa nghe đến Tần Thiên, lập tức hừ lạnh một tiếng, liền tắt điện thoại.
- Thảm a, tiểu nha đầu này nổi giận rồi!
Tần Thiên thầm nghĩ bất hảo, lập tức gọi lần nữa, kết quả Hàn Thi Vũ bên kia không thèm nghe, một lúc thì tắt điện thoại.
- Lần này thảm thật rồi !
Tần Thiên lầu bầu, suy nghĩ một lúc, liền gửi đi một tin nhắn, nói cho Hàn Thi Vũ mình bị thương, đang ở bệnh viện, nhưng là bây giờ mới tỉnh lại. Tần Thiên không thể làm gì khác, buồn bực trả lại điện thoại di động cho cô y tá.
- Cảm ơn nha, năm lần bảy lượt mượn di động của cô mà không biết tên cô là gì, xin chào, tôi là Tần Thiên.
Tần Thiên nhìn cô y tá nói, lại cẩn thận đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-cung-bieu-ty/1550017/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.