Edit: Yann. 
Beta: Đậu Xanh 
Từ lúc tới báo án đến khi ra khỏi cục cảnh sát mất tổng cộng hơn hai giờ. 
Tưởng Uyển nhắn tin cho Hà Ánh Đồng, sau đó tắt máy, lẳng lặng ngẩng đầu nhìn sao trời. 
Văn Tẫn tới cửa hàng tiện lợi mua rất nhiều socola và kẹo nhét vào tay Tưởng Uyển. 
"Tại sao lại mua nhiều socola cho tôi thế?" Tưởng Uyển nhận lấy, rồi nói cảm ơn. 
Cảnh sát nhân dân phá án cho rằng hai người bọn họ là người yêu, khuyên Văn Tẫn trở về phải an ủi Tưởng Uyển cho tốt, Văn Tẫn nhíu mày hỏi anh ta phải an ủi như thế nào, vị cảnh sát nhân dân kia trừng mắt, vẻ mặt kiểu 'Tên đàn ông này không phải dựa vào mặt tìm bạn gái chứ', sau đó liệt ra vài tuyệt chiêu dỗ bạn gái cho Văn Tẫn. 
Chiêu thứ nhất chính là mua đồ ngọt, socola và kẹo. 
Văn Tẫn duỗi tay chỉ chỉ cục cảnh sát, "Vừa rồi là vị cảnh sát nhân dân kia bảo tôi mua, anh ta nói làm vậy cô sẽ vui vẻ hơn một chút." 
Tưởng Uyển bóc một khối socola nhét vào miệng. Hương vị ngọt ngào tràn ngập khắp khoang miệng. 
Cô nhìn bầu trời trên đỉnh đầu, khó có khi khóe môi cong lên nở nụ cười, "Cảm ơn." 
"Không cần khách khí, tổng cộng 25 tệ." 
1 tệ Trung Quốc = 3.446 tiền Việt 
10 tệ Trung Quốc = 34.460 tiền Việt 
100 tệ Trung Quốc = 344.600 tiền Việt 
1000 tệ Trung Quốc = 3.446.000 tiền Việt 
Tưởng Uyển: "..." 
Cô lấy tiền trong ví 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-chung/2432150/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.