Edit: Yann. 
Beta: Đậu Xanh 
Không khí yên tĩnh một lúc. 
Có âm thanh sột soạt vang lên. 
Một lát sau, Văn Tẫn vươn cánh tay dài ôm cô vào trong lòng. 
Sau eo cô dán lên ngực anh, nhiệt độ nóng bỏng trong nháy mắt xoa dịu đi bất an trong cô. 
Tưởng Uyển không nhịn được xoay người, mặt đối mặt, nhẹ nhàng vòng qua eo anh. 
Hấp thu nguồn nhiệt và sự an tâm từ trên người anh. 
Anh không mặc quần áo, cơ bắp căng chặt, mùi gỗ tùng thoang thoảng chui vào chóp mũi cô. 
Tràn ngập hương vị an thần. 
Sau đó không lâu, cô phát hiện có một vật cứng áp sát trên bụng mình. 
Thân thể cô cứng đờ. 
"Xin lỗi." Giọng nói của Văn Tẫn trong bóng đêm càng khàn, "Tôi không biết, khi cô mặc quần áo, tôi cũng bị rối loạn kiểm soát xung động." 
Tưởng Uyển: "..." 
"Cô cũng có thể rối loạn kiểm soát xung động với tôi." Văn Tẫn suy tư một lát, nói với cô, "Nếu không sẽ không công bằng với cô." 
Tưởng Uyển: "..." 
Ai muốn loại công bằng này chứ! 
Còn có, sao anh có thể không hề cố kỵ mà nói với một người phụ nữ nói đúng hơn là cô, mình bị rối loạn kiểm soát xung động! 
"Trước kia, anh... Có phải những người giúp việc trước cũng bị dọa chạy vì anh làm như vậy không?" Tưởng Uyển không nhịn được lui về sau một khoảng, cách xa cái vật cứng kia, lúc này mới mở miệng hỏi, "Anh cũng bị rối loạn kiểm soát xung động với các cô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-chung/2432149/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.