Edit:Yann.
Beta: Đậu Xanh
Hôn lễ của Văn Tẫn và Tưởng Uyển diễn ra ở một khu giáo đường tại Italy.
Trừ người chứng hôn —— linh mục, cũng chỉ còn lại hai người bọn họ.
Tưởng Uyển biết Văn Tẫn không thích người nhiều, anh sợ ồn, cũng không thích náo nhiệt.
Đoạn thời gian cô đơn tịch mịch thời thơ ấu cũng không khiến anh lớn lên khát vọng người yêu bạn bè, ngược lại tạo cho anh một thói quen độc lai độc vãng.
Anh cũng từng thử dung nhập vào thế giới hỗn loạn ồn ào náo động, nhưng anh đã làm rối tung lên.
Không thể cảm nhận được cảm xúc và ước nguyện của đối phương, khiến anh ở trong thế giới ồn ào có vẻ không hợp nhau.
May mà, anh gặp Tưởng Uyển.
Lúc anh ngồi trên sàn nhà chơi cờ, cô sẽ không hỏi lý do, yên lặng đi rót cho anh một cốc nước.
Cô cũng không chủ động nghiên cứu thảo luận và phân tích thế giới của anh, thậm chí khi phát hiện anh mộng du, cô sẽ dịu dàng ôm lấy anh, vì anh mà nhẹ giọng ca hát—— tuy rằng cô hát thật sự rất khó nghe.
Lúc linh mục đang đọc lời cầu nguyện, Văn Tẫn phát hiện mình thất thần, trong đầu anh nhớ tới hồi ức mấy ngày nay với Tưởng Uyển, trong lòng kích động không thể miêu tả bằng lời.
Cảm giác rất mới lạ, nhưng anh cũng không phản cảm.
Tưởng Uyển mặc váy trắng, trên đầu cài khăn voan, trong lúc linh mục cầu nguyện, cô nhắm mắt lại, thành kính cầu nguyện mong ước.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-chung/2432028/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.