🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Edit:Yann.



Beta: Đậu Xanh



Ôm chuyển phát nhanh về nhà, Tưởng Uyển hỏi anh, "Anh muốn gỡ hộp giày ra không?"



Trong phòng để quần áo của anh còn rất nhiều đôi giày chưa gỡ hộp.



Văn Tẫn lắc đầu.



Tưởng Uyển ôm hộp giày của anh đem tới phòng để quần áo.



Xếp chồng mấy cái hộp lên nhau.



Cô lại chú ý tới mười mấy hộp giày giống như như đúc, lúc ra ngoài hỏi anh, "Sao anh mua nhiều giày giống nhau thế?"



Văn Tẫn đang muốn tắm rửa, nghe vậy dừng một lát mới nói, "Anh muốn biết bọn họ có tâm trạng gì."



"Tâm trạng gì?" Tưởng Uyển không hiểu.



"Lúc bọ họ mua giày cho anh, có tâm trạng gì." Con ngươi của anh đen nhánh, nhưng bên trong không có bao nhiêu cảm xúc, giọng nói trầm thấp, "Muốn biết."



Tưởng Uyển sửng sốt.



Cho nên anh lần lượt đi mua những đôi giày giống nhau như đúc, mua mười mấy đôi, vẫn không thể cảm nhận được cảm xúc.



Hốc mắt cô bỗng nhiên đỏ ửng.



Cô đi lên trước, duỗi tay ôm lấy eo anh.



Anh vẫn luôn khát vọng tình yêu thương của ba mẹ, lúc gặp mặt có bao nhiêu lạnh nhạt thì nội tâm càng có bấy nhiêu khát vọng.



"Sao lại khóc?" Anh duỗi tay sờ mặt cô, cúi đầu liếm nước mắt của cô, "Đi trên giường?"



Tưởng Uyển duỗi tay đấm anh một cái.



Văn Tẫn nâng cằm cô lên, nhẹ nhàng hôn cô, từ trán đến chóp mũi, lại đến môi.



Sau đó đè thấp sống lưng, hôn cô thật sâu.



Tưởng Uyển nhón

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-chung/2432027/chuong-72.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.