“Cô đừng khóc, kể hết mọi chuyện cho tôi, tôi giúp cô trút giận.” Ma Thanh Thái thấy tôi như thế định lấy miếng khăn giấy ăn của Mc Donal đưa tôi lau nước mắt.
囧 loại giấy này rất cứng lau mặt rát da lắm đó biết không?
“Không sao…. Tôi chỉ trách bản thân trước kia ngu ngốc, chỉ biết nghe theo lời rao giảng của Khưu Nhiễm Trạch rồi nói cho hắn biết điểm yếu của anh ấy chính là bức tranh mà khi cha mẹ chúng tôi còn sống để lại, đó là bản thảo của cha mẹ tôi để lại, chúng tôi đều cảm thấy rất tiếc nuối, cuối cùng lại bị cha mẹ của Khưu Nhiễm Trạch dụ dỗ người dân nửa đêm đột nhâp vào nhà tôi trộm mất. Trong thôn khi đó đã làm to chuyện này lên, vì bà ngoại và kẻ đột nhập có quen biết nên anh tôi không báo cảnh sát, nhưng …. Nhưng ….anh ấy…..” Tôi nấc lên từng tiếng, nguyên nhân cái chết của anh trai là một nỗi đau trong trái tim tôi. Thay vì đổ lỗi cho Khưu Nhiễm Trạch còn không bằng tự trách bản thân! Là do tôi trong phút mất trí mới tin những lời của thứ cặn bả đó nói, bọn chúng dọn hết đồ của nhà tôi, độc chiếm mọi thứ đã từng thuộc về nhà tôi! Tại sao tôi lại tin Khưu Nhiễm Trạch, tại sao!
.
||||| Truyện đề cử: Song Sinh Hoán Đổi: Ngọt Ngào Riêng Em |||||
“Anh trai cô, là trong lúc tìm bọn chúng đã bị tông chết?” Hắn tiếp lời tôi, bàn tay to khẽ vuốt ve, như đang yên lặng an ủi.
“Sau đó, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-chung-voi-nguoi-khong-phai-ban-trai/2552442/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.