Lão quản gia cơm tối cũng không ăn, liền đem mình nhốt ở trong phòng, thần thần bí bí lấy ra một đống chai chai lọ lọ, rồi chui vào trong quan tài cậy lên một miếng gỗ nhỏ, phía dưới có một ngăn kéo bí mật, lão quản gia thận trọng lấy ra hai viên thuốc màu đen được đựng ở trong hai cái bình thủy tinh.
Sau đó còn quay đầu nhìn hai bên một chút, thấy chung quanh không có động tĩnh gì mới cẩn thận đem miếng gỗ kia đậy lại.
Đều nói Vampire cất giữ những đồ vật quý giá nhất đều là cất ở phía dưới của đáy quan tài, lúc đi ngủ đều sẽ nằm ở trên, rất an toàn. Bọn họ về bản chất phong cách cũng như một con ốc sên nhỏ, hận không thể cõng được quan tài của mình đi khắp thế giới.
Lúc này cửa"Bùm" một tiếng bị bật mở ra, lão quản gia mới vừa kịp đem miếng gỗ kia đậy kín, một tiếng vang này khiến hắn cả người sợ run lên, tuột tay làm vách quan tài kẹp chặt lấy ngón tay.
"Gào khóc, gặp quỷ! Cậu không biết muốn vào phòng người khác thì phải gõ cửa sao?" Lão quản gia thấy người chạy vào chính là tên nhóc Tịch Nhan này, rất tức giận liền mắng.
"Tôi có nhịp tim, tôi có nhịp tim." Tịch Nhan “Phá Thiên Hoang Đích” lần đầu tiên không mặc tây trang chỉnh tề, toàn thân chỉ quấn một cái khăn tắm chạy một mạch tới đây, hắn kích động nắm chặt tay lão quản gia đặt trên ngực mình.
Đáng thương cho cái tay của lão quản gia vừa bị nắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-chung-voi-ba-tuoc/3114123/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.