Một tiếng kia"Cha!" Khiến Đào Khánh Hoa mặt đỏ tới mang tai.
Một tiếng kia"Tô a di!" Càng khiến sắc mặt Tô Cầm tại chỗ biến thành đen thui.
Đào Bảo Nhi đứng ở trước mặt hắn, mở to hai mắt, giờ khắc này cô rất muốn khóc, sinh nhật 16 tuổi cô phải trải qua trong cô đơn, không có bữa tiệc, không có bánh sinh nhật, không có người thân chúc phúc. Vậy mà. . . . . .
Lạc phu nhân vẻ mặt quái dị, trong nháy mắt mất hết cảm tình đối với vợ chồng Đào Khánh Hoa, người đàn ông này còn xứng đáng làm cha sao? ngay cả con gái mình cũng không nhận ra thật là mắt mù mất rồi.
Không khí nhất thời có chút xấu hổ.
Ngược lại Lạc Bình An đứng dậy, vươn tay, nắm tay Bảo Nhi nói: "Bảo Nhi chúng ta vào đi thôi, tớ sắp chết đói rồi."
Hắn cơ hồ là vừa lôi vừa kéo đem Bảo Nhi đi vào.
Thang máy đến lầu ba, trang hoàng thật tráng lệ, ở giữa có một sân khấu lớn, trên sân khấu có đặt một chiếc bánh gato năm tầng, không khí hân hoan vui mừng.
Lạc Bình An nắm tay Bảo Nhi không có ý định buông ra, cảm thấy cô đang run rẩy, thấy lòng mình cũng rất đau.
Lúc hắn nhìn thấy mấy cây cà rốt bị sâu bệnh phá hoại cũng sẽ cảm thấy đau lòng, nhưng giờ phút này nắm tay Bảo Nhi hắn thấy mình thật vô dụng.
Vào tới hội trường, Lạc phu nhân cũng không có hỏi cái gì, cùng những người bạn quen biết chào hỏi sau đó dẫn Bảo Nhi và Lạc Bình An đi tới bàn ăn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-chung-voi-ba-tuoc/133830/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.