“Cố Nguyên, Cố Nguyên.”
Tô Dao đuổi tới bãi đậu xe, tay cô níu lấy tay anh. CốNguyên vẫn đứng xoay lưng về phía cô, không quay đầu nhìn lại.
“Cố Nguyên…”
“Dao Dao, anh đã nói với em rồi.”
Cố Nguyên lên tiếng, nhưng vẫn không quay đầu lại: “Emđang dùng niềm tin của anh dành cho em để đánh cược sự quan trọng của em tronglòng anh.”
“Chuyện ba mẹ Hứa Đông Dương tới, em vốn định nói vớianh nhưng sáng hôm nay em thực sự không muốn cãi nhau với anh như hôm qua, nênđịnh sẽ nói cho anh vào một thời điểm khác.”
“Tô Dao.” Cố Nguyên cắt ngang lời cô, quay đầu lại,nhìn cô lạnh lùng: “Thực sự em không biết anh bận tâm và tức giận vì điều gì,em cũng không biết rốt cục mình đã sai ở đâu, em cũng không biết những việc màem đã làm khiến anh tốn thương nhiều như thế nào.”
Cố Nguyên khoát mạnh tay, lạnh lùng nhìn Tô Dao rồikhu mua sắm.
Sáng nay anh nói về Bình Thành là cố ý thăm dò ý tứcủa Tô Dao, anh muốn biết khi Tô Dao biết mình không ở lại đây thì sẽ xử lý nhưthế nào với Hứa Đông Dương.
Anh không đi xa. Cuộc điện thoại đó anh đoán là HứaĐông Dương gọi cho cô, anh muốn xem thái độ của Tô Dao.
Sau đêm hôm qua anh tin rằng Tô Dao đối với anh vẫn làtâm lý lưu luyến, anh hi vọng Tô Dao có thể có thái độ rõ ràng, nhưng anh lạimột lần nữa thêm thất vọng.
Anh nhìn thấy Tô Dao và Hứa Đông Dương đưa Tô thư rangoài cùng với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-chung-sau-ly-hon/1856826/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.