Lý Bách Chu tiễn đôi mẫu tử phiền toái, trong lòng vô khoái hoạt. Không nói Bộc Dương phu nhân tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ, hiện tại phía sau y còn tên nam hộ lý trung thành và tận tâm, bất ly bất khí a!
Này cũng bất dễ đẩy đi a. Lý Bách Chu đau đầu nghĩ.
Y như hư thoát tựa vào ghế salon, hạ mi mắt lâm vào suy tư.
Muốn quăng cái đuôi này, thật sự rất khó khăn. Y nhất định phải nghĩ ra một sách lược vẹn toàn. Y biết, nam hộ lý kỳ thật có giá trị sử dụng rất lớn, thân thể gã khoẻ mạnh, nhu thuận nghe lời, đặc biệt dễ dàng thỏa mãn, không dám yêu cầu gì quá cao. Lúc đánh nhau cũng là cao thủ, lúc cần còn có thể tùy ý chà đạp. Gã chưa từng thật sự thương tổn mình, nhiều nhất cũng chỉ làm hành động ghê tởm một chút với mình thôi. Nhưng chỉ nghĩ đến tâm lý biến thái với tính cách tối tăm của đối phương, y liền có điểm chùn bước. Hơn nữa đối phương mê luyến mình như vậy, chẳng lẽ mình sau này cũng không thể có cuộc sống riêng tư của mình sao?
Nhưng mà muốn thoát khỏi gã, không dễ dàng a!
Nam hộ lý vì ái mộ Lý Bách Chu, cho nên đôi mắt vẫn thời khắc chăm chú vào đối phương. Giờ phút này gã sát ngôn quan sắc, cảm giác đại sự không tốt, vội vàng cẩn thận quỳ xuống bên chân Lý Bách Chu, từ đuôi đến đầu nhìn Lý Bách Chu, ánh mắt trìu mến mà bi thương, như tiểu động vật không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/son-trung-tieu-oc/3287703/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.