“—— răng rắc.”
Trước lạ sau quen. Lần này mở khóa so với lần trước rõ ràng thuận tay hơn nhiều.
Đây là lần đầu tiên, Lý Bách Chu hoàn toàn đấu tranh cho tự do. Trước kia có được tự do tuyệt đối còn không nghĩ đến, nay tự do mất đi mà tìm lại, Lý Bách Chu trong lòng không khỏi lại thở ngắn than dài một phen. Cảm kích trước sự đời gian nan, kỳ nghỉ không hay ho này.
Nhắm mắt lại, nhớ lại chiều dài tiếng bước chân của Bộc Dương Môn, y nhẹ nhàng đẩy xe lăn, từng bước một tính toán phương hướng, chậm rãi đi về phía trước.
Hành lang dài tối tăm trống trải giống như đường hầm tử vong, kéo dài vô tận. Lý Bách Chu như hoàn toàn không biết phương hướng cứ tiến về phía trước, mang tâm lý được ăn cả ngã về không.
Hắn đang dừng lại trước hai phiến cửa sắt.
Nơi này, ánh đèn cam xa xa mỏng manh không chiếu đến. Nó như đã sớm bị quên lãng trong một góc đường hầm.
Lý Bách Chu ngẩng đầu nhìn lại, chỉ cảm thấy trước mặt như có hai hung thần ác sát đứng sừng sững đó, mặt lạnh như băng, thờ ơ lạnh nhạt làm y bất an, châm biếm y chuẩn bị chưa đủ lại nóng vội.
Lý Bách Chu hít vào một hơi thật sâu.
Tuy rằng y đã liều mạng lục lại suy nghĩ, hơn nữa y cũng biết, cửa ra nhất định ngay tại đó. Nhưng sự thật xảy ra trước mắt, y không thể tin tưởng mười phần mà quả quyết cửa nào mới đúng là lối ra.
“Con mẹ nó, ta thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/son-trung-tieu-oc/3287673/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.