Đồng hồ hình tròn treo trên vách tường đối diện giường nằm phát ra tiếng “tik tok” rất nhỏ.
Lý Bách Chu nằm ngay ngắn trên giường trợn mắt nửa ngày, yên lặng đếm thời gian.
Hiện tại hẳn là bốn, năm giờ sáng.
Sau khi biết hoàn cảnh vị trí và thời gian, Lý Bách Chu không còn bất an mãnh liệt như lúc mới đầu. Thanh âm máy móc vi diệu này, cắt đi một mảng hỗn độn trong lòng y. Dần dần khiến cho y cảm giác mình đang loáng thoáng bắt được một tia hi vọng.
Y vì quá hưng phấn mà khó có thể đi vào giấc ngủ. Trằn trọc một đêm.
Đến tảng sáng, cuối hành lang dài vang lên một trận tiếng bước chân nhẹ nhàng.
“Cạch cạch” một tiếng, khóa mở, cửa sắt bị lực bên ngoài đẩy ra.
Lý Bách Chu ở trước lúc cánh cửa mở ra, nhanh chóng nhắm hai mắt lại.
Y điều tiết tần suất hơi thở, cân đối ngực phập phồng, bất động thanh sắc đem lực chú ý tập trung vào thần kinh ở lỗ tai.
Người tới rón ra rón rén đi tới, đứng ở bên giường.
Lý Bách Chu đợi một hồi, người tới lại thật lâu không có động tác gì, tựa hồ là đứng lặng ở bên giường nhìn chằm chằm y.
Lý Bách Chu cố gắng trấn định tinh thần, làm như không biết. Nhưng trong lòng không tự chủ được sinh ra lỗi giác đã bị vạch trần.
Ánh mắt người tới nóng cháy phảng phất như muốn dùng tầm mắt đóng dấu quyền sở hữu của mình lên người y.
Khi y cực độ chột dạ quyết định mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/son-trung-tieu-oc/3287672/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.