Khi Lý Bách Chu tỉnh lại, đã là giữa trưa ngày hôm sau.
Lúc y đang trong trạng thái mơ mơ tỉnh tỉnh cảm giác có cái gì nhuyễn nhuyễn một mực nhúc nhích chuyển động trên mặt y, lành lạnh, ngưa ngứa, thật sự có điểm ghê tởm. Vì thế chỉ có thể cố gắng kéo mi mắt nặng trịch lên.
Một đôi mắt to long lanh bỗng sáp gần vào y. Y có thể nhìn thấy thân ảnh mình phản chiếu dưới con ngươi ngập nước kia.
Bởi vì này đôi mắt to tròn màu đen chiếm nhiều hơn màu trắng, nhìn chăm chú hiện ra tính trẻ con.
Tiếp tục nhìn kỹ, là ngũ quan xinh xắn, tóc ngắn màu nâu mềm mại, hai gò má phúng phính như bánh bao, nhìn độ rộng bả vai, khẳng định là cái tướng ngũ đoản (mình và tứ chi đều ngắn).
Sau đó, Lý Bách Chu phát hiện thứ như xà mà dính trên mặt mình nãy giờ. Hóa ra là tay tên nhóc này. Tựa hồ đang giở trò đùa dai, bị đương sự bắt được, giật mình tay tạm dừng giữa không trung.
Lý Bách Chu yên lặng mắt nhỏ trừng mắt to. Tên nhóc này thấy y nhìn mặt mình chằm chằm rồi lại nhìn bàn tay nhỏ giữa không trung, lại có vẻ thật cao hứng, trực tiếp mò lên mặt y.
Lý Bách Chu trong nội tâm thật muốn ói.
“Bách Chu, không nghĩ tới em còn có thể gặp lại anh.”
Lý Bách Chu đồng tử mạnh mẽ thu lại. Mụ mụ nha, đây là loại tình tiết gì? Ta xuyên qua sao?
Lý Bách Chu dùng sức nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ nhắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/son-trung-tieu-oc/3287659/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.