Lão Đảng không trả lời, chỉ đưa tay che miệng Thường Trường, ý bảo cậu đừng lên tiếng. 
Thường Trường gian nan nuốt một ngụm nước miếng, tiếng hít thở của hai người gần trong gang tấc. Cậu hiểu rõ hiện tại không phải là thời cơ thích hợp, chỉ đành áp xuống tất cả mọi nghi ngờ. 
Huống hồ ngoài cửa có tiếng động kỳ dị nào đó đã càng ngày càng gần —— có người đang đi về hướng này! 
Trong bóng tối, Thường Trường chỉ nghe thấy tiếng tim đập của mình giống như tiếng trống đánh trận. 
Tủ quần áo của họ nằm ở bên phải cửa trong phòng, rất gần với hành lang bên ngoài. Do đó, khi bất kỳ âm thanh nào phát ra từ bên ngoài cửa, sẽ có cảm giác như đang xảy ra xung quanh mình. 
Cạch cạch cạch cạch 
Cạch cạch cạch cạch 
Âm thanh từ xa đến gần. 
Sau đó... Đột nhiên dừng lại. 
Ai đó dừng lại bên ngoài cửa. 
Hai người không nhúc nhích trong không gian chật hẹp. 
Mặc dù được ngăn cách bởi một lớp gỗ và cánh cửa tủ quần áo nhưng khoảng cách vẫn quá gần. Nếu bị phát hiện vào lúc này, họ không có cách nào thoát ra được. 
Ngoài cửa vẫn không có một tiếng động, giống như vừa rồi chỉ là ảo giác. 
Nhưng Thường Trường có một loại dự cảm, nó đứng ở ngoài cửa. 
Cậu đột nhiên có một ý tưởng khủng khiếp: Những người bên ngoài cửa có thể biết họ đang ở trong đó, nhưng muốn chờ đợi cho đến khi bọn họ lộ ra sơ hở. 
Lòng bàn tay cậu bắt đầu đổ mồ hôi, cảm giác thất thố càng thêm mãnh liệt. 
Biến 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/son-trang-my-le/484431/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.