Lê Vân có hơi lo lắng nhìn về phía Hoa Ngũ Sắc. Hình như nàng ấy không biết múa ah.
Lê Lâm cũng nhăn lại đôi mày, nếu hắn không nhớ nhầm thì Hoa Ngũ Sắc là một nữ tặc. Mà một nữ tặc có thể biết mấy thứ này hay sao?
Chỉ có La Nhị Gia là mỉm cười phe phẩy quạt trong tay, tuyệt nhiên không có một chút lo lắng nào cho muội muội.
Lúc này chợt nghe Hoa Ngũ Sắc bình tĩnh nói:
"Chỉ vậy thôi à? Như thế các vị đợi ta một chút."
Nói xong liền quay người chạy biến, chốc lát sau không biết từ nơi nào tìm được một thanh kiếm xách đi trở về. Thấy mọi người lộ ra vẻ mặt khó hiểu nhìn mình thì nở nụ cười nói:
"Ta không biết vũ điệu nào cả, múa kiếm có được hay không?"
Lê Vân gật đầu:
"Đương nhiên là được."
Hoa Ngũ Sắc nghe vậy liền mỉm cười, cầm kiếm khẽ nhún người một cái, lập tức đã xuất hiện ở một khoảng trống bên trong khuôn viên. Sau đó bắt đầu giơ kiếm lên uyển chuyển múa.
Nơi đám người trẻ tuổi tụ họp là một đình viện tinh xảo bên cạnh hồ nước. Khắp khuôn viên được trồng đầy hoa thơm cỏ lạ, Hoa Ngũ Sắc lựa chọn nơi biểu diễn vừa vặn là một khoảng trống nhỏ ở giữa khu vườn.
Ánh mắt tất cả mọi người đều tập trung nhìn vào nữ tử đang không ngừng bay lên rồi hạ xuống. Dưới ánh trăng mông lung huyền ảo, thân ảnh màu đỏ uyển chuyển vẽ ra những đường kiếm sắc bén nhưng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/son-tac-du-ky/2531815/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.