Ánh mắt Lê Vân lạnh nhạt nhìn vị Lưu tiểu thư kia vùng vẫy dưới hồ. Phân phó nha hoàn đi tìm nô bộc vớt nàng ta lên.
Thực ra nàng chỉ phân phó cho có lệ thôi, bởi sau khi tiểu thư kia ngã xuống cũng đã có nam nhân nhảy xuống cứu. Lúc kéo được nàng ta lên thì cả người đã lạnh run cầm cập rồi.
Nam nhân kia là công tử nhà một vị quan trong triều, tuy rằng không phong lưu anh tuấn nhưng cũng có vài phần bộ dáng kiêu ngạo của thế gia công tử. Vốn cũng có cảm tình với vị Lưu tiểu thư này nên thấy nàng ta vừa rơi xuống nước liền nhảy xuống cứu. Sau đó học theo bộ dáng của Lê Lâm hướng người ta tỏ vẻ chịu trách nhiệm suốt đời. Thế nhưng không đợi gã nói hết lời, vị Lưu tiểu thư kia liền tức điên lên đập cho một cú.
"Ai cần ngươi chịu trách nhiệm chứ? Tránh xa ta ra."
Nói xong cũng không thèm liếc nhìn gã, ánh mắt oán độc bắn về phía Lê Vân vẫn đang quan sát vở tuồng này. Sau đó chật vật đứng dậy, cũng không thèm từ biệt mà cuống quýt rời đi.
Đám tiểu thư công tử ở đây trông thấy vậy cũng chỉ biết lắc đầu, ai nấy đều có chút thương hại mà nhìn nam nhân đang ngây ngốc ở chỗ đó.
Xảy ra mấy chuyện chả hay ho, mọi người cũng cảm thấy không còn hào hứng nữa. Nhất là các nữ tử, hàn huyên tán gẫu một chút liền thay phiên từ biệt chủ nhà ra về.
Đợi tiễn hết khách khứa đi, Lê Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/son-tac-du-ky/2531813/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.