"Quá khó." Tùng Hoa ở trong đại điện nói, "Kết cục duy nhất, chính là đệ tử này của ngươi, nội trong ba tháng đầu mình hai nơi chết ở trong loạn quân."
Khương Hằng đang tiếp tục ở trong giả tưởng ngày hôm qua, sau khi nước Trịnh thống nhất thiên hạ, bắt đầu an bài thi hành biện pháp chính trị cùng biến pháp trong nước, cùng với một loạt chính biến, loại bỏ phe đối lập, chỉnh đốn triều đình.
Khi nghe được lời này của Hải Nữ, Khương Hằng không khỏi ngẩng đầu, dở khóc dở cười.
Tùng Hoa không coi ai ra gì, căn bản không để bụng hắn ở đây, lại nhìn Quỷ tiên sinh nói: "Nếu Hạng Châu còn sống, có lẽ còn có thể bảo hộ hắn. Ngươi để hắn đi một mình xâm nhập vào năm nước đầy hổ sói, không khác nào đi chịu chết."
Quỷ tiên sinh nói: "Người đã nhận mệnh, làm sao còn sợ bụi gai? Huống chi, đừng quên trong tay hắn còn có một thứ."
Khương Hằng nói: "Ừm, còn có Kim Tỉ thiên tử phó thác cho ta."
Ngày hôm đó trong điện, Tùng Hoa Quỷ tiên sinh nhìn Khương Hằng hoàn thành một bước cuối cùng hiệp trợ minh quân, bình định thiên hạ. Mỗi một bước đều đi được kinh tâm động phách, mỗi một bước đều hiểm nguy trùng trùng, mỗi một bước, đều có thể là con đường rơi đầu, chính mình rơi đầu, còn sẽ liên lụy không biết bao nhiêu người rơi đầu.
Hơn nữa vấn đề lớn nhất là, mỗi một bước, đều chỉ là giả tưởng của Khương Hằng, chỉ là lý luận suông chưa hề chứng thực. Phàm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/son-huu-moc-he/3229386/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.