Trấp Tông nghĩ nghĩ, đổi đề tài, nói: "Qua tết Hạ Nguyên, liền tiến hành lễ tế thiên, con ta cần phải thay đổi cái tên. Ngày sau ngươi sẽ là cánh tay đắc lực của ta, họ Cảnh, chung quy sẽ đưa tới phiền toái không cần thiết. Đợi đến khi Đại Ung ta xuất quan bình định thiên hạ, ngươi lại nói rõ thân thế cũng không muộn."
Cảnh Thự đang muốn rời đi, khi nghe được lời này lại nghiêng đầu, nhìn Trấp Tông nói: "Ta còn có một cái tên, kêu Nhiếp Hải."
"Ai đặt cho ngươi?" Trấp Lăng hiện ra thần sắc ôn nhu, hỏi, "Nương ngươi sao?"
"Hằng Nhi đặt cho ta." Cảnh Thự đáp.
Trấp Tông nói: "Tên Nhiếp Hải, trong thành Lạc Dương vẫn có người biết được, không phải kế sách vạn toàn."
Cảnh Thự ngắt lời nói: "Như vậy tùy ngươi đi, tên là gì cũng đều được." Sau đó xoay người, rời đi đại điện.
Trấp Lăng lại thở dài, Trấp Tông nhìn muội muội nói: "Ngươi cũng mệt mỏi, không quản ngày đêm mà tìm hồi lâu, nghỉ một lát đi."
Trấp Lăng nói: "Ngày hôm đó lần đầu tiên ta nhìn thấy hắn, ngươi biết ta nhớ tới ai không?"
"Khương Hằng?" Trấp Tông hỏi, "Ngươi ở nơi nào nào gặp qua hắn?"
Trấp Lăng gật gật đầu, khóe miệng mang theo ý cười, nói: "Sau lưng Tấn thiên tử. Không biết vì sao ta lại nhớ tới đại ca, khi còn nhỏ, khi phụ vương thượng triều đại ca liền ngồi ở phía sau ông ấy, cầm trong tay một cây bút học ghi chép, học xử lý chính vụ. Tại sao trong nháy mắt, đã qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/son-huu-moc-he/3229383/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.