“Rốt cuộc thì chuyện này là thế nào?!”
Chử Hoàn im lặng ngửa mặt ra sau một chút, để từng giọt nước bọt sắc lẻm như ám khí của Lão Vương sượt qua.
Lão Vương một tay đường xa mệt nhoài, mỗi một tế bào trên mặt đều đang chứng minh cho cuộc đời đau khổ chuyên phải nhọc lòng vì tên khốn nạn trước mắt này.
Giữa hai người cách một cái bàn gỗ, trên bàn ngổn ngang mấy món đồ dùng quân nhu có thể cho vào viện bảo tàng quốc gia được rồi.
Chử Hoàn ngửa đầu, xuyên qua cửa sổ nhỏ của nhà khách cũ nát thoáng nhìn bên dưới, Nam Sơn đang ở dưới lầu trò chuyện với mấy lão binh kia.
Tộc trưởng hai lúa nhà họ chắc là lần đầu tiên trong đời mặc áo sơ mi, thành thử vẫn lo lắng động tác của mình hơi mạnh sẽ làm rách nó, giơ tay nhấc chân thận trọng như bị người ta trói gô lại, song đối mặt với mấy vị lúa hơn bên cạnh, cậu vẫn vô cùng có trách nhiệm, ở cái thị trấn cả đời mới ghé qua vài lần này, làm một hướng dẫn viên du lịch kiến thức nửa vời.
Đúng lúc này, Nam Sơn vốn đang nói gì đó đột nhiên như có cảm ứng ngước nhìn lên, vừa vặn bắt gặp ánh mắt Chử Hoàn. Thế là giải thích viên nghiêm túc này trong lúc bận rộn còn nhín thời gian, không hề tiếc rẻ cho người trên lầu một nụ cười rạng rỡ, bộ dạng nghiêm trang trông hơi buồn cười.
Cũng không biết xảy ra vấn đề gì, mà mấy lão binh trong sơn động không hề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/son-ha-bieu-ly/2276726/quyen-3-chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.