Nghe nói khi sắp chết, người ta sẽ trông thấy một chùm tia sáng, đi vào đó là có thể nhìn lại ngàn dây vạn mối trên trần thế, lúc này chết sống chỉ cách nhau một đường, rốt cuộc kết quả ra sao, thì phải xem người này bước về bên nào.
Chử Hoàn đã nhìn thấy chùm sáng trong bóng tối ấy.
Anh không tự chủ được đi vài bước về bên ấy, nhưng rồi lập tức ý thức được điều gì đó, anh lại do dự dừng chân, cúi đầu nhìn tay mình, trên ngón tay trống không, giống như thiếu mất cái gì.
Anh hơi mơ hồ, một lúc lâu mới nhớ ra là tín vật của lời hứa phải sống đến bảy tám mươi tuổi – cái nhẫn, không thấy đâu nữa.
Đột nhiên, đám hoa uổng tử kỳ quái, dây leo khổng lồ chi chít gai nhọn, cùng với xương trắng chồng chất như núi đó, từng màn lướt qua trước mắt, Chử Hoàn ngớ ra, sờ soạng người mình, nghĩ thầm: “Tức là mình sắp chết rồi à?”
Nghe nói khi tinh thần tệ nhất, trên mặt anh thỉnh thoảng sẽ lộ ra thần sắc như muốn nhảy lầu, đến ông Chử Ái Quốc mắt mờ cũng nhận thấy, mà anh quả thực cũng chẳng ra gì, từng buông tay một lần trên vách núi – nhưng những điều này không hề có nghĩa là anh thật sự muốn chết.
Trên thế giới được mấy ai thật lòng thật dạ muốn chết?
Thực ra thì đại đa số chỉ là sai lầm trong một ý nghĩ, hoặc là thân bất do kỷ mà thôi.
Chử Hoàn ngỡ ngàng quay đầu lại, phát hiện phía sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/son-ha-bieu-ly/2276662/quyen-2-chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.