Mỗi một chủng tộc, đều tích lũy nền văn hóa và quan niệm riêng biệt trong dòng lịch sử dài đằng đẵng, người ngoài khi tiếp xúc với mấy thứ này, một số sẽ đồng cảm, một số thì hoàn toàn không thể lý giải, việc này thì cũng không hề gì, nhưng thứ người ta gọi là “thánh”, thông thường đều không cho phép làm bẩn.
Thế nên phản ứng đầu tiên của Chử Hoàn là vội vàng xin lỗi: “Xin lỗi xin lỗi, tôi thật sự không hề cố ý…”
Nhưng câu này chưa kịp nói xong đã chết non giữa chừng. Anh nhìn thấy khoảnh khắc giọt máu ấy rơi xuống nước, bọt nước trắng như tuyết phun trào lên, từ một điểm dần lan ra, tựa như đã xảy ra một vụ nổ nhỏ, sau trận ầm ĩ này, một người nhợt nhạt chậm rãi trồi lên.
Nội tâm Chử Hoàn căng thẳng co rút một trận, bởi vì không biết sẽ xuất hiện cái quỷ gì.
Một khắc sau, người ấy hoàn toàn trồi lên mặt nước, giọt máu ngấm vào ấn đường, đôi mắt mở ra và ánh mắt Chử Hoàn như ngõ hẹp đụng đầu.
Chử Hoàn như bị sét đánh, trong nháy mắt quên hết tất cả ngôn ngữ.
Đó là… gương mặt vốn nên quen thuộc, song bởi vì cách nhau thời gian khó lòng nhớ lại và sinh tử không thể vượt qua mà có vẻ xa lạ. Hơi nước mịt mù ở thánh tuyền nhẹ nhàng phủ trên mặt, người trước mắt tựa như một giấc mộng không thể chân thật hơn.
Người ấy đứng ở dưới nước, thoạt đầu giật mình nhìn ngó sơn động, suối nước và chính mình, tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/son-ha-bieu-ly/2276638/quyen-2-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.