Edit: Yển
Dọc đường xe buýt đi qua mấy huyện và trấn nhỏ, các lữ khách om sòm lộn xộn dần xuống hết.
Đợi đến khi đi qua trấn nhỏ cuối cùng thì hành khách trong xe chỉ còn lại hai người, một cậu thanh niên đeo kính trông khá giống học sinh, và một người đàn ông vừa lên xe là xuống ngay hàng cuối cùng ngủ khò khò chẳng buồn nhúc nhích.
Bác tài xuống xe đi tiểu một lần, quay về dùng tiếng phổ thông chêm đầy từ địa phương oang oang nói với hai hành khách: “Này, muốn xuống xe thì có thể xuống ở đây, chứ sắp lên núi rồi, tới trạm kế phải chạy hơn bảy tiếng đấy, ngồi qua trạm là không có chỗ để xuống xe đâu.”
Cậu thanh niên ngồi ở cửa, hai tay ôm một va li to, đường xa mệt nhoài, thoạt nhìn hơi thiếu tự nhiên, giống như muốn xuống xe, lại hơi do dự nhìn trước ngó sau, hệt như đang đứng trên một ngã tư xa lạ vậy.
Một lát sau, cậu ta thẽ thọt hỏi tài xế: “Bác ơi, thế mấy người ở trên ngọn núi đi ra ngoài chẳng phải rất bất tiện à?”
Bác tài không để ý lắm: “Bọn tôi không xuống nông thôn thì lên thị trấn, thị trấn đương nhiên là tốt rồi, bên kia có một ngọn núi, cậu đã nghe bao giờ chưa, có hang động đá vôi…”
Cậu thanh niên lơ đãng lắc đầu.
Bác tài gãi mái tóc bù xù như tổ quạ: “Ôi, tôi cũng chả nhớ tên là gì nữa, chỉ biết đấy là một địa điểm du lịch, có rất nhiều người thành phố lái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/son-ha-bieu-ly/2276579/quyen-1-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.