Sau khi kể về thân thế Đường Hoàng, bản thân Đường Thận cũng cảm thấy xa lạ.
Những năm qua, cả cậu lẫn Đường tú tài đều coi Đường Hoàng là người nhà, không ai xem con bé như người ngoài cả. Giờ nói rõ xong, trong thoáng chốc, Đường Thận có hơi buồn. Cậu nói: “Thật ra chuyện này đã không còn quan trọng từ lâu rồi, A Hoàng chính là em gái ruột của ta.” Ngừng một lát, cậu ngẩng lên nhìn Vương Trăn: “Sư huynh sẽ không kể chuyện này ra ngoài chứ?”
Hiện giờ người biết việc này chỉ có mình cậu và Vương Trăn thôi.
Vương Trăn nhếch một bên mày: “Tại sao ta phải kể?”
Đường Thận gật đầu. Cậu chỉ hỏi bâng quơ thế thôi, Vương Trăn hơi đâu mà đi kể cho người khác.
Tất nhiên cậu không nghĩ rằng, đừng nói tới chuyện loan báo rùm beng, ngay lúc này thôi, Vương đại nhân đã thầm nhủ phải tìm một mối thật tốt cho Đường Hoàng rồi. Nếu chỉ là em gái Đường Thận thì chẳng đáng ngại, nhưng giờ lại tòi ra thân phận “dâu nuôi từ bé”. Vương đại nhân chưa bao giờ hoài nghi sức quyến rũ của mình, cũng không nghĩ Đường Thận với em gái cậu có thể nên chuyện gì.
Nhưng mà…
Dâu nuôi từ bé ấy à.
Vương đại nhân mỉm cười, điềm nhiên không nói gì hết.
Vương Trăn trăm công nghìn việc, sự vụ cỡ này đương nhiên không thể để chàng đích thân lo liệu được. Chàng viết một lá thư gửi về Kim Lăng cho người đứng đầu Lang Gia Vương thị, tức bà nội của chàng – Vương lão phu nhân. Việc này thì lão phu nhân thế gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/son-ha-bat-da-thien/1011236/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.