Đêm nay Khương Mộ Vân trằn trọc, cả đêm ngủ không ngon giấc. Vậy là cô ngủ thẳng đến 9h sáng, trên mặt còn bỗng xuất hiện thêm đôi mắt gấu trúc.
Lâm Hồng chê cười cô: “Không ngờ luôn á, từ trước đến nay Khương đại tiểu thư chỉ khiến người khác trằn trọc trở mình không ngủ, nào ngờ giờ lại có chuyện vì người khác trằn trọc không ngủ.”
“Cậu đừng chó chê mèo lắm lông. Cũng không tự ngắm mình trong gương đi, biến thành cái dạng gì rồi.” Khương Mộ Vân mặt không biểu tình vừa bóp kem đánh răng vừa nói.
Lâm Hồng nhìn mái tóc đen dài thẳng cùng với cái mái bằng của mình trong gương, nhìn rất kỳ quặc, cô nàng lập tức quyết định: “Đợi lát nữa tớ sẽ uốn lại.”
“Hôm qua cậu mới duỗi thẳng, hôm nay lại muốn đi uốn lại tóc, cậu có còn muốn để tóc không. Qua một đoạn thời gian nữa hẵng làm lại.” Khương Mộ Vân lấy nước bắt đầu đánh răng.
Lâm Hồng cực kỳ yêu quý chuyện tóc da của mình, nghe Khương Mộ Vân nói xong, lập tức gạt phăng ý định sang một bên.
“Nếu không lát nữa tớ với cậu đi tìm cậu ta nhé.” Lâm Hồng dựa vào cửa thò đầu ra ngoài, vừa nhìn vừa hỏi Khương Mộ Vân trong kiếng.
Khương Mộ Vân khom lưng cúi đầu nhổ ra bọt nước, giọng điệu rất kiên quyết: “Không đi!”
Lâm Hồng cũng không khuyên nhiều, cô rất hiểu Khương Mộ Vân, bướng như bò vậy, cô nàng quay người về phòng ngủ, đúng lúc nghe thấy tiếng điện thoại rung trên bàn, điện thoại của cô cất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/som-toi/2587868/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.