Lòng bàn tay đó mềm mại ấm áp, mang theo mùi hương nhàn nhạt trên người hoàng hậu, cẩn thận áp lên sườn mặt nàng. 
Minh Tô ngẩn ra, bàn tay đang nắm ống tay áo của hoàng hậu cũng cũng buông lỏng ra. Nàng sửng sốt một lát, bỗng nghĩ lại, trong yêu cầu vừa rồi có nhắc tới chuyện sờ mặt đâu! 
Đây là đang giễu cợt nàng! Lửa giận trong lòng Minh Tô dâng lên, đôi mày cau lại vì tức giận. Ngón tay cái trên khuôn mặt nàng thu lại, lòng bàn tay lướt qua trên làn da như tuyết của nàng, mang theo cảm giác giác ngứa nhè nhẹ, lay động tim nàng. 
Ký ức lập tức ùa về, Minh Tô đột nhiên giương mắt, nhìn hoàng hậu, lập tức rơi vào ánh mắt sâu như hồ nước ấy. 
- ------ 
Năm mười ba tuổi, tiên sinh của Minh Tô được thăng làm tế tửu của Quốc Tử Giám, không thể dạy người được nữa, bèn xin từ chức với hoàng đế. 
Hoàng đế hỏi qua ý Minh Tô, cũng ân chuẩn thỉnh cầu của hắn, tìm cho Minh Tô một tiên sinh khác. 
Chỉ là minh sư của hoàng tử không dễ tìm, mà minh sư của công chúa lại càng khó tìm hơn. 
Dù sao những thứ hoàng tử học là có sẵn, tương lai cũng sẽ hồi báo lão sư, đã là thầy trò, đôi khi cũng là giao dịch. 
Nhưng công chúa học xong rồi thì sao nữa? Chẳng lẽ có thể như hoàng tử đứng vững trên triều đình sao? 
Nhưng tiếc là Minh Tô ngộ tính cao, học nhiều hiểu rộng, những đại quan bình thường còn chẳng bằng người. 
Cho nên, đại thần có học vấn không muốn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/som-chieu/1041672/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.