Đi khắp thế gian này, có mấy ai thích sự tìm được tình yêu? Vũ trụ rộng lớn như thế, con người nhiều như thế, nhưng người cùng ta bước chung đường đến khi răng long đầu bạc cũng chỉ có một mà thôi. Sẽ có một người vì ta mà đau lòng, vì ta mà rơi lệ, vì ta cười mà cảm thấy hạnh phúc, vì ta khóc mà cảm thấy thương tâm. Sẽ có một người, cho dù cả thế giới có quay lưng lại với ta, người đó vẫn sẽ vẫn đứng sau lưng ta, bảo bọc và chở che cho ta.
Sẽ có một người, dùng tình yêu chân thành của mình để cho ta có thể cảm nhận, để ta mềm yếu mà dựa vào. Sẽ có một người, ngay từ khi sinh ra đã là dành riêng cho ta, chỉ một mình ta mà thôi. Ta không thấy người đó, không phải là không tồn tại, mà chỉ là chưa gặp, lại càng không thể cưỡng cầu. Nếu như là của ta, cho dù có đi hết một vòng trái đất, người đó cũng sẽ đợi ta, sẽ mỉm cười với ta, sẽ ôn nhu dỗ dành ta. Nếu như tình yêu là một bức tranh đầy đủ những hương vị, thì chúng ta chính là người tô vẽ lên bức tranh đó, dùng tình cảm chân thành của ta để có thể lấp đầy những yêu thương.