🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trong tiếng "1" cuối cùng kia Nặc Đinh Sơn bị ôm vào trong một lồng ngực, bên tai là âm thanh lưu luyến mà cô quen thuộc.



"Nặc Nặc, năm mới vui vẻ".



Mọi người reo hò trong màn mô phỏng pháo hoa rực rỡ đón chào năm 2015.



Cô cúi đầu bước chân đi theo người phía trước, bước chân chỉ hận không thể nhanh thêm chút nữa, tốt nhất là bây giờ thế giới chỉ có cô và anh, để có thể cho họ không chút kiêng dè gì mà ôm hôn nhau. Lách người qua đám đông, bên tai toàn là tiếng "Năm mới vui vẻ" của nam, của nữ, của người trẻ tuổi, của người lớn tuổi, giọng nói đầy mong chờ, vào một năm mới có thể có được may mắn.



Bước chân băng qua thảm cỏ, qua lối nhỏ của vườn hoa, đi về phía bên kia rừng cây nhân tạo, ánh sáng mờ dần, người đi trước dừng bước lại, cô cũng dừng bước theo, đi từng bước tới trước mặt anh.



Khi tới trước mặt anh, trong lòng cô chua xót, cô khẽ kêu tên của anh: "Trình Điệp Qua".



Trong nụ hôn mãnh liệt sau mấy ngày chia cách còn có sự quất quýt chí mạng, cô xụi lơ trên người anh, anh dùng áo khoác bao lấy cô.



Mượn chút ánh sáng của ánh đèn chiếu qua khe hở của tàng cây, lúc này Nặc Đinh Sơn mới phát hiện ra bao lấy cô là chiếc áo khoác cớ lớn của mấy bảo vệ trực ca đêm của khách sạn. Lúc này Trình Điệp Qua vẫn đang mặc bộ lễ phục trong bức ảnh mà Lục Tiểu Manh gửi tới điện thoại cô

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-toi-roi/3093279/chuong-93.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Sói Tới Rồi!
Chương 93
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.