🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đêm giáng sinh, Nặc Đinh Sơn bị Vinh Chân kéo tới quán bar, cô không hề bất ngờ khi gặp được Vinh Tuấn ở quán bar, khi điệu nhạc hoài cổ vang lên, cô đã bị Vinh tuấn kéo tới sàn nhảy. Trong giai điệu cổ điển Nặc Đinh Sơn bị Vinh Tuấn kéo đi theo điệu nhạc, còn chưa đợi Nặc Đinh Sơn nói ra những lời đã ấp ủ trong lòng từ lâu thì Vinh Tuấn đã mở miệng trước cô, anh gọi cô bằng cái tên rất lâu trước đây vẫn gọi.



"Nặc Nặc, đây là một điệu nhảy từ biệt đúng không?"



Đúng vây, đây là điệu nhảy từ biệt, Nặc Đinh Sơn gật đầu.



Xoay từ bên này tới bên kia cũng không ai nói gì, giai điệu càng lúc càng chậm. Hôm nay Nặc Đinh sơn mang đôi dày cao mười phân, như vậy thì cô không cần phải nhón chân lên là có thể tựa đầu lên vai của anh, mắt nhìn khắp nơi đều là ánh đèn mờ ảo và còn chen chúc đầy người, mỗi một gương mặt đều chìm đắm sự bình an và niềm vui mà lễ giáng sinh mang lại.



"A Tuấn, xin lỗi". Nặc Đinh Sơn nói ra lời mà từ lâu trước đây cô đã muốn nói với Vinh Tuấn.



"Cái gì?"



"A Tuấn, xin lỗi, vì tất cả".



Vinh Tuấn, xin lỗi xì tất cả. Thời khắc mà em hôn anh, thời khắc mà em không chút sơ hở cười với anh, khi em cười tới ngã vào lòng anh làm ra những cử chỉ thân mật của những người yêu nhau, khi mà em vì để lấy lòng anh mà mặc kiểu quần áo mà anh thích,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-toi-roi/3093276/chuong-92.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Sói Tới Rồi!
Chương 92
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.