Tấm bảng cao mấy tấc vững chãi vây quanh một khoảng đất lớn nhìn giống như cảnh tượng xây dựng của Holywood, giống như mô hình kiến trúc tòa tháp đôi vĩ đại mở ra che kín bầu trời. Xe cộ, máy móc thi công phát ra tiếng ồn lớn khiến cho đầu óc của Nặc Đinh Sơn kêu ong ong.
Không. Sau khi biết được Trình Điệp Qua ở trong những bức tường vây kiên cố kia thì những tiếng kêu "Ong ong" kia mới bắt đầu hình thành.
Xe đi khoảng hai giờ, Vinh Chân đã ép Nặc Đinh Sơn đi tới nơi làm việc của Trình Điệp Qua, nhưng cô và cô ấy đã bị chặn ở ngoài cổng. Hai nhân viên bảo vệ nói cho các cô biết muốn đi vào bên trong phải có giấy thông hành.
Mượn cơ hội này Nặc Đinh Sơn muốn lôi kéo Vinh Chân rời đi, Vinh Chân không thèm mảy may để lời khuyên can của Nặc Đinh Sơn để ở trong lòng. Cô ấy nở nụ cười vui vẻ lấy lòng với hai người nhân viên bảo vệ trẻ tuổi, một người bảo vệ trong đó không chịu được nụ cười giống như mật ngọt ấy đã đồng ý anh ấy có thể chuyển lời cho cô ấy. Sau đó, Nặc Đinh Sơn đã nghe thấy Vinh Chân nói như thế này: "Phiền anh nói với anh Trình rằng có Nặc Đinh Sơn tới tìm anh ấy".
Muốn ngăn cản lại thì cũng đã không kịp nữa rồi. Vị tiểu thư này thật tùy hứng mà chỉ biết mình!
Nặc Đinh Sơn thở dài một hơi khoanh tay nhìn Vinh Chân. Vinh Chân dường như cũng không có để sự thờ ơ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-toi-roi/3093156/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.