Toàn bộ phòng họp lặng im như tờ, dường như trong lòng từng người không khỏi bàng hoàng trước sự thẳng thắn quá đỗi của cô nhân viên nhỏ bé đó. Đáng lý ra trong trường họp này người ta sẽ từ chối khéo hoặc hứa hẹn sẽ cố gắng, ai ngờ cô nhân viên này cứ thể thẳng thắn đáp lời. Không chút do dự, không chút kiêng dè bất chấp phía dưới toàn các nhà lãnh đạo lớn của tập đoàn.
Đến Dịch Khánh Tùng tuy đã rõ tính cách cô cũng không khỏi bất ngờ. Cao Thắng Thành theo bố hắn làm ăn đã lâu, ông không có ý muốn đoạt quyền điều hành càng không vì tình thân mà đối với hắn nhẹ nhàng thận trọng, trái ngược lại còn vô cùng nghiêm khắc, ông ấy từng tuyên bố thẳng mặt hắn trước gia tộc hắn nếu hắn làm gì ảnh hưởng đến Hỏa Dương ông nhất định tìm cách lật đổ hắn và đoạt lại chiếc ghế chủ tịch.
Hắn đối với Cao Thắng Thành phải nể những bảy phần, nhiều khi cũng phải lựa lời mà nói ai ngờ yêu nghiệt kia bất chấp thân phận đôi bên cứ thế thể hiện ra bên ngoài.
Nhưng hắn có thể dễ dàng nhìn ra điểm hài lòng cùng hứng thú của Cao Thắng Thành dành cho Thẩm An Ngọc, điều mà trước đây ông chưa từng dành cho bất kỳ ai ngoại trừ bố hắn lúc xưa.
Cao Thắng Thành ngoài mặt nghiêm nghị lạnh lùng, nhưng ánh mắt nhìn Thẩm An Ngọc hài lòng chẳng hề che đậy cứ thế lộ liễu phô bày, ông bạc môi lãnh đạm nói: "Đáng lý ra cháu nên gật đầu cố gắng thay vì từ chối thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-thuan-meo/1729693/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.