Bar Lamenter chìm trong ánh đèn đỏ rực mơ hồ ma mị, từ trong ra ngoài mọi thứ đều mông lung huyền ảo. Ngay cả đèn trong thang máy cũng không ngoại lệ, thứ duy nhất có thể thấy là thân nhiệt nóng bỏng cùng đôi mắt mê tình sáng rỡ của đối phương.
Dịch Khánh Tùng không đợi được nữa, cửa thang máy vừa khép hắn liền lao vào thân thể mềm mại kia giam chặt trong lòng, kéo vai áo cô tuột xuống để lộ bờ vai tròn, hắn vừa thở gấp vừa cúi xuống ngậm lấy cần cổ cô. Thẩm An Ngọc hết sức hưởng thụ, phóng đãng thoát ra những thanh âm nỉ non yêu kiều, đôi tay mềm mại quấn lấy cổ Dịch Khánh Tùng vừa vụng về vừa cuồng nhiệt.
Tinh!
Cửa thang máy vừa mở, Dịch Khánh Tùng đem Thẩm An Ngọc nhẹ nhàng vác lên vai, vừa đi vừa đem tay đặt lên cặp mông căng tròn sau lớp váy mỏng.
Thẩm An Ngọc ngại ngùng bám lấy vai hắn, khẽ mắng: "Biến thái!"
Chửi cũng mê người như vậy, yêu nghiệt!
Dịch Khánh Tùng đạp cửa phòng gần đấy, không quên đóng lại. Đêm yêu nghiệt mê người trên vai đặt nhẹ xuống giường, không gian tăm tối ngoài cảm nhận hơi thở nhiệt độ đối phương ra hắn chẳng còn nhìn thấy gì nữa. Thanh âm ngọt ngào thoát khỏi cánh môi ấy, càng nghe càng rạo rực, bản năng đàn ông trỗi dậy điên cuồng gào thét được thỏa mãn.
Thẩm An Ngọc chống tay xuống đệm nâng mình ngồi dậy, người cô nóng quá! Cái cảm giác hưng phấn này thật kích thích, cũng thật xấu hổ! Đây là cảm giác thân mật của tình dụ.c? Cô hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-thuan-meo/163260/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.