Đông Hải nhất tộc có bốn binh đoàn chủ lực, vì đệ nhất binh đoàn cũng là binh đoàn thiện chiến bậc nhất được tộc trưởng trực tiếp chỉ huy nên Đông Hải thiếu chủ chỉ có thể hiệu lệnh đến ba binh đoàn còn lại nhưng hắn tin chắc chỉ cần đến ba binh đoàn cũng đã đủ để dẹp sạch đám võ giả từ đại lục, hải tộc đáng sợ nhất chính là trên biển.
“Tuân lệnh thiếu chủ!” Mười tám tên Giao Tướng liếc nhau một cái rồi nhanh chóng nhận mệnh, mệnh lệnh của Đông Hải thiếu chủ ngay tức thì truyền ra bốn phương tám hướng đến các binh đoàn đã sớm mật phục quanh Khô Lâu Đảo, vì sự an nguy của con trai mà Đông Hải trưởng tộc không ngại điều ba trong bốn đại binh đoàn đi theo bảo hộ chứng tỏ hắn rất coi trọng đứa con trai này.
“Đông Hải thiếu chủ quả nhiên anh hùng xuất thiếu niên, Đông Hải nhất tộc đã quyết tâm bảo hộ Bạch Hổ Môn thì chúng ta sao có thể phụ lòng? Các ngươi Bạch Hổ Môn võ giả kẻ nào dám theo Tào Hùng ta xông lên gϊếŧ địch lập công?” Thời cơ chín muồi, Tào Hùng chỉ đợi có thể tiến đến hô lớn thu hút vô số ánh mắt Bạch Hổ Môn võ giả, hình tượng môn chủ uy nghiêm của Bành Tiêu Nhiễm đã tiêu tán trong đầu rất nhiều võ giả khi nàng chấp nhận làm vợ lẽ kẻ khác và sự hùng dũng của Tào Hùng lúc này chính là điều chúng mong muốn, đa phần trưởng lão tuy không tỏ thái độ nhưng qua ánh mắt cũng đã đủ để hiểu thái độ nghiêng về phía phó môn chủ.
“Khốn… khốn kiếp… Thánh Chủ cao quý, nếu ngài không tỉnh lại thì Bạch Hổ Môn thật sẽ sụp đổ mất…”
Đông Hải thiếu chủ cùng Tào Hùng kẻ tung người hứng quá ăn ý và bí mật Bạch Hổ Thánh Kính bị bại lộ khiến Đại trưởng lão hiểu rõ chuyện gì xảy ra, lão biết chắc hôm nay có đẩy lùi Ma Tông thì Bạch Hổ Môn cũng sẽ thay đổi lớn lao chưa từng có theo xu hướng sụp đổ, nhìn thấy mọi chuyện sắp sửa diễn ra trước mắt nhưng vô lực thay đổi khiến gương mặt Đại trưởng lão co giật không ngừng. ……
…
… Ngoài biển.
“Bẩm đại nhân, chúng ta chỉ còn cách Khô Lâu Đảo mười hải lý, toàn quân đã sẵn sàng!” Trên hạm soái, một tên thủ hạ đến trước mặt Tà Tôn bẩm báo.
“Đã tiếp cận Bạch Hổ Môn, các ngươi kẻ nào muốn lập công?”
Gật nhẹ đầu tỏ vẻ đã biết, Tà Tôn quay sang đám người giang hồ ồm ồm nói, bọn chúng đến đây chỉ với một mục đích là lập công với Ma Tông.
“Trần gia xin được được làm tiên phong trận này!”
Bước ra đầu tiên là một tên tướng lĩnh khá trẻ tuổi, gã tên là Trần Quân Bảo, trung tướng thống soái hạm đội Hải Âu, cánh hải quân chủ lực trong quân đội của Trần gia.
“Các vị còn lại đồng ý chứ?”
Biết Trần gia khao khát lập công nhưng Tà Tôn vẫn hỏi lại một lần, nhận thấy ánh mắt e ngại của đám người giang hồ còn lại mà sát thần cười lạnh không thôi, hắn hiểu bọn chúng là đang muốn thăm dò thực lực của Bạch Hổ Môn trước khi quyết định là có tham gia trận chiến này hay không mà thôi. “Được, nếu đã không còn ai phản đối thì Trần gia các ngươi đánh phủ đầu đi, chỉ cần lập được công lao thì ta sẽ bẩm báo lên Ma Đế đại nhân!” Chỉ đợi có ba giây, Tà Tôn trực tiếp hạ lệnh.
“Tuân mệnh!”
Chắp tay nhận mệnh một cách gượng gạo, Trần Quân Bảo cắn răng quay người bước đi đầy cương quyết, ít ai thấy được bàn tay đang nắm chặt đến nỗi móng tay cắm sâu vào da thịt của tên tướng lĩnh trẻ tuổi, phải cung kính hành lễ trước một đám người giang hồ thật là nhục nhã với một viên sĩ quan đầy cao ngạo như hắn.
…
… Trần gia hạm đội Hải Âu.
“Bá bá, hạm đội Hải Âu là quân đội chính quy, chúng ta sao có thể nhúng tay vào chuyện phân tranh trên giang hồ?” Đến trước mặt một gã trung niên tướng lĩnh đầy uy nghiêm, Trần Quân Bảo đầy khó chịu mở miệng. “Ngu ngốc, trong cái giang hồ mà ngươi khinh bỉ kia thì Trần gia đang ở đâu? Ngươi có biết chúng ta đang ngập lặn như những con cá thoi thóp trên mặt đất mặc cho người ta làm thịt hay không? Đừng tưởng vũ khí mạnh có thể áp chế tất cả, khí tài quân sự có mạnh đến đâu thì cũng cần thật nhiều điều kiện mới có thể kích hoạt và trước lúc đó thì ngươi, cả nhà ngươi đã bị đồ diệt thành cặn bã rồi có biết không?”
Đeo quân hàm đại tướng, Trần Bá Siêu tức giận gào lên với đứa cháu họ, đúng ra hắn là kẻ đứng đầu Trần gia trong hành động lần này thế nhưng vì cha hắn là Trần Bá Vũ bị chính Tà Tôn gϊếŧ chết thế nên Trần gia gia chủ để Trần Quân Bảo thay mặt mình đứng ra làm chủ tướng… Trần Bá Siêu thật sự tin rằng không thể khống chế cảm xúc khi đối mặt với kẻ gϊếŧ cha mình và nếu không phải vì đại cục của Trần gia thì hắn sớm đã tìm cách gϊếŧ đến Ma Tông bằng bất cứ giá nào. “Là ta quá tự phụ rồi, nhưng đại bá cũng không thể tin vào đám người lòng lang dạ sói kia chứ, cái gì Tiên Thiên cấp cao thủ chúng thật sẽ cho Trần gia sau khi chúng ta bán mạng cho chúng sao?” Không dám có thái độ trước Trần Bá Siêu nhưng Trần Quân Bảo vẫn ngờ vực nói.
“Đánh cuộc… tình cảnh hiện tại của gia tộc buộc chúng ta phải đánh cuộc một lần nếu không muốn tụt dốc thành một gia tộc phụ thuộc!”
Ngồi xuống ghế một cách mệt mỏi, Trần Bá Siêu ôm trán nặng nề nói, sự ra đi của Trần Bá Vũ đã đẩy Trần gia vào tình cảnh cực xấu, không cần đến Tiên Thiên cấp mà chỉ cần một tên thập cấp cao thủ thôi cũng là trợ giúp cực kỳ lớn lao với gia tộc lúc này và đây cũng là lý do mà Trần Bá Siêu dẫn dắt Trần gia đánh cuộc một phen.
“Bá Bá, thế còn chuyện Trần Hồng, ta nghe nói ngài định dâng con bé lên Ma Đế sao?” Trần gia gia chủ Trần Bá Siêu ngoài Trần Hảo là thiên kim tiểu thư được Trần gia trên dưới công nhận thì vẫn còn đó một nàng công chúa là kết quả của một cuộc tình khi gã còn trẻ, lấy họ Trần theo cha nhưng Trần Hồng không như chị mình theo nghiệp nhà binh mà lựa chọn con đường diễn xuất, so về sắc đẹp thì Trần Hảo sợ rằng phải xếp sau em gái mình một bậc và có không ít con cháu họ Trần từ lâu đã để ý đến đại mỹ nhân trong đó có Trần Quân Bảo, khi nghe tin gia chủ định dâng con gái lên Ma Tông mà hắn đã điên tiết đến độ gϊếŧ chết một loạt viên sĩ quan dưới trướng chỉ vì thấy ngứa mắt.
“Ngươi vẫn nghĩ mọi chuyện quá đơn giản, không chỉ Trần Hồng mà ngay cả cái chức gia chủ này ta cũng phải từ bỏ để đảm bảo Trần gia có cơ hội trở mình!” Rút lấy một điếu xì gà trong túi, Trần Bá Siêu châm lửa rít một hơi dài rồi nói làm Trần Quân Bảo giật mình kinh hãi.
“Bá bá, ngài định từ nhiệm chức gia chủ thật sao? Trần gia ta ngoài ngài thì chỉ còn Hải bá bá mới có đủ thực lực ngồi lên cái ghế kia thôi!”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]