Chương trước
Chương sau
“TỨ PHÁP DIỆT THẦN BẢO ĐIỂN - HỦY THIÊN DIỆT ĐỊA!”
“GRAOOO… GRAOOO… GRAOOO…”
Đối thủ điên cuồng xuất kích làm cho Long không dám khinh thường, hắn thôi động Luân Hồi Bảo Giám gia tăng một tầng Càn Khôn Na Di hộ thân đồng thời vận chuyển bốn đại thần công đánh ra một kích Hủy Thiên Diệt Địa đón đỡ Tam Tai Lão Tổ, hỗn thế Tà Long cùng hung mãnh Thanh Long gào thét mãnh liệt xông đến vẽ ra hai đường sáng một xanh một đen cắt ngang qua không gian nhắm thẳng vào thân hình khô gầy của vị Vương Giả trung cấp, nhân long hợp bích hết sức khủng bố.
“RẦMMM… RẦMMM…”
“RĂNGGG… RẮCCC… RĂNGGG… RẮCCC…”
Va chạm nối tiếp va chạm tạo ra từng chấn động kinh thiên động địa cũng như những tiếng nổ tung đáng sợ như thiên lôi oanh phá không gian, quả cầu năng lượng trước còn chưa kịp bạo tạc thì quả cầu tiếp theo đã đến trong khi hai đại cao thủ lao vào nhau như hai con thiêu thân, Thanh Liên Mật Phủ rung chấn động đến sụp đổ không ngừng, các bậc tiền nhân gia cố đến cỡ nào cũng không thể chịu đựng hai con trâu điên húc lấy nhau bất kể sống chết.
“Phanhhh!”
Cuồng mãnh đánh ra liên tiếp hơn trăm kích U Phân Bát Liệt Chưởng cực mạnh nhưng không thể diệt sát đối phương, Tam Tai Lão Tổ thân hình bắn về sau nhìn chằm chằm lấy đối phương trước mặt mà tức giận khôn cùng, ác khí của lão hoàn toàn vượt trội nhưng đối phương quỷ dị lại có đến bốn loại chân khí bổ trợ lẫn nhau kèm theo đó kình lực quá mức đáng sợ khiến lão không thể chiếm ưu thế trong một sớm một chiều.
“Hấp!”
Cũng đồng dạng dừng tay, Long hoành không mà đứng cùng song long quấn quanh cực kỳ bá đạo thế nhưng liệu có kẻ nào biết được hắn đang gần như đã sức cùng lực kiệt, liên tục đánh ra Hủy Thiên Diệt Địa tiêu hao của ma đầu cực nhiều năng lượng, không còn quá hai thành công lực làm cho hắn biết mình quả thật còn chưa thể đối chọi lại Vương Giả cấp.
“Hahaha… nếu đám thiên kiêu cao ngạo tại Chí Tôn Các biết thế gian này lại có một tên nghịch thế thiên tài như ngươi thì chắc chắn sẽ hộc máu mà chết đấy… số trời an bài để chúng ta gặp nhau trong tình cảnh này thật khiến bản tọa vô cùng tiếc nuối, dù sao để ta phải xuất sử ra đồ vật này thì ngươi cũng có thể hãnh diện mà đi gặp Diêm Vương rồi.”
“Uuuu… Uuuu…”
Tam Tai Lão Tổ hai mắt đỏ hoe vì tràn ngập tơ máu nổ tung, hết thảy mạch máu trong người lão cùng một lúc bạo tạc khiến máu tươi bắn phá ra bốn phương tám hướng như một quả huyết cầu đầy kinh dị thế nhưng rất nhanh thôi ác khí tà dị đã nhấn chìm toàn bộ, mất ba nhịp thở để Long có thể nhìn thấy một cặp song mâu đầy u ám lạnh lẽo xuất hiện nơi hai tay vị Vương Giả trung cấp, còn chưa chạm vào lưỡi mâu và ở một khoảng cách xa đến vậy mà hắn đã cảm giác được da thịt đau rát rồi, Long biết lần này sợ rằng mình sẽ lành ít dữ nhiều.
“U MINH TÀ MÂU!!!”
“PHỪNGGG… PHỪNGGG…”
Mâu dài ba xích, thân mâu uốn lượn theo hình mãng xà hiểm độc và đáng sợ nhất chính là ác hỏa đen kịt bốc cháy phừng phực trên lưỡi mâu cực độ sắc bén, cặp song mâu này được mệnh danh là U Minh Tà Mâu vốn là bổn mạng thần binh của Tam Tai Lão Tổ, ác mâu chính là biểu tượng cho sự tà ác cùng cực vì để tế luyện ra thần binh mà lão đã tàn độc hạ thủ với một vạn đứa trẻ nhằm hấp thu một vạn oán linh tạo nên ác hỏa tà dị...
… hao tổn chín thành mười tinh huyết để gọi ra bổn mạng thần binh, thân hình Tam Tai Lão Tổ xẹp xuống như một cỗ xương khô nhưng ngược lại sức mạnh của lão lại đề thăng lên bội phần, U Minh Tà Mâu cũng là con bài lật cuối cùng mà không đến tình cảnh sống còn thì lão sẽ không xuất sử nhưng vào lúc này lão bất chấp tất cả vì thời gian đã không còn nhiều.
“Uuuu… Uuuu…”
Trong nháy mắt hắc ám bao trùm lấy toàn bộ không gian khi Tam Tai Lão Tổ động thủ, cỗ hắc ám khí tức từ lão không phải là loại u ám tĩnh mịch đầy sát ý như Long lúc thôi động ma công mà lại bứt rứt khó chịu đến cùng cực vì sự tàn độc vượt qua cái gọi là nhân tính, ma tu xét theo một khía cạnh nào đó vẫn còn là nhân loại và chỉ tàn độc đối với những kẻ nhắm vào mình còn thứ ác tu như Tam Tai Lão Tổ lại đi theo con đường tận diệt sẵn sàng đồ diệt hết thảy sinh linh trên cõi đời này vì mục đích của bản thân.
“VÔ MINH TRẢM - U LONG TRẢM NGUYỆT!”
“ROẸTTT… ROẸTTT…”
Ác hỏa gào thét thiêu đốt tất cả thành hư vô, song mâu xuyên qua không gian cắt ra hai đường đen kịt nhắm thẳng đến người Long đầy khủng bố, Tam Tai Lão Tổ một kích tuyệt sát như muốn nghiền ép đối phương và cả phiến không gian xung quanh thành hỗn độn.
“Thanh Long Sát Trận!”
“Thanh Long Thiên Kiếm!”
“TỨ PHÁP DIỆT THẦN BẢO ĐIỂN - HỦY THIÊN DIỆT ĐỊA!”
“ROÀNHHH… ROÀNHHH…”
Đây không phải lúc cho việc suy tính thiệt hơn, Long điên cuồng gọi ra Thanh Long Thiên Kiếm cũng chính là Thanh Liên Thiên Kiếm lúc trước cùng với thôi động bốn thanh cổ kiếm để vận khởi Thanh Long Sát Trận, một kích Hủy Thiên Diệt Địa cuối cùng này lấy đi hết thảy lực lượng còn sót lại trong người hắn.
“UỲNHHH… UỲNHHH… UỲNHHH... “
“RẦMMM… RẦMMM… RẦMMM… “
Sập… sập rồi… cấm địa tối thượng của Thanh Liên Cung tồn tại mấy nghìn năm qua rốt cuộc cũng chính thức sụp đổ bởi va chạm của hai tên tuyệt đỉnh cao thủ, hàng loạt tiếng nổ chấn rung trời đất kèm theo sự bạo phát của những cỗ lực lượng cường hãn tuyệt luân dọa sợ toàn bộ Thanh Liên Cung võ giả và ngay sau đó dư ba năng lượng hết lớp này đến lớp khác bắn phá ra bốn phương tám hướng kéo theo hàng loạt công trình bên trên sụp đổ theo…
… tại trung tâm va chạm, Tam Tai Lão Tổ quả nhiên không hổ là Vương Giả chí tôn khi U Minh Tà Mâu của lão vậy mà đánh nát bốn thanh cổ kiếm để rồi găm xuyên qua thân hình Long khiến hai mắt hắn trợn tròn, tất cả những gì ma đầu có thể làm là một vết cắt thấu xương cổ của lão già, ác hỏa cùng ác khí nhanh chóng xâm nhập và thiêu đốt da thịt Long nhanh đến nỗi mỗi hơi thở qua đi hắn lại cảm giác được mình mất đi một phần tư sinh mệnh, bốn loại thần công hộ thân cũng không thể bù đắp khoảng cách như trên trời dưới đất của Vương Giả và Cường Giả.
“Nhãi ranh, ngươi quá ngu muội khi không hiểu hai chữ Vương Giả có ý nghĩa gì, bản tọa danh xưng hai chữ Tam Tai được giang hồ ưu ái gọi là Tam Tai Lão Tổ, nhãi con ngươi nhớ cho kỹ để xuống địa ngục báo lên Diêm Vương… hahaha”
Cuống tiếu cười đầy hưng phấn, Tam Tai Lão Tổ ngạo nghễ mở miệng nói, có thể tiễn một tên khoáng thế kỳ tài khỏi thế gian này thật làm lão cảm giác được có chút thành tựu.
“Hắc… ta lại nghĩ không cần, chính ngươi đi báo danh tính với Diêm Vương đi lão già!”
Đột nhiên Tam Tai Lão Tổ hai mắt trợn tròn bởi vì một giọng nói xa lạ lọt vào tai, toàn thân lão run rẩy, sắc mặt trắng bệt không một chút huyết sắc, lão dùng tư thế không thể tin nỗi muốn quay đầu nhìn đến người vừa xuất hiện… thế nhưng… lão cũng không cần quay đầu nữa…”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.