“Ngụy Siêu ngươi không cần móc mỉa ta, Tôn giả chúng ta tổn thất đến năm người trong chuyện lần này nên đích thân ta phải đến tìm hiểu thực hư cũng không có gì là lạ, còn ngươi thân là Chấp Pháp trưởng lão lại suốt ngày trái ôm phải ấp nữ nhân để đến bây giờ mới xuất hiện thật là nỗi mất mặt của Thập Lục Tháp ta.” Tôn Thượng cười gằn.
“Bạch huynh nói có lý nhưng bản tọa vẫn là Chấp Pháp trưởng lão còn huynh xét cho cùng chỉ là một tên tôn giả, nếu huynh cho rằng bản thân mình có đủ năng lực để đảm nhiệm vị trí này thì có thể tự đề bạt mình lên các vị bề trên còn hiện tại có thể cút về được rồi ?” Long nhếch mép nói, mối thù tại yến tiệc cách đây không lâu sao hắn có thể quên được.
“Ngươi…”
Bị trắng trợn sỉ nhục ngay trước mặt đông đảo võ giả giang hồ khiến Bạch Phong tức giận tột độ thậm chí hắn đã nghĩ đến chuyện bộc phát tu vi diệt sát thằng chó chết này cũng hết thảy những kẻ có mặt nhưng lý trí lại cản hắn lại vì không ai đảm bảo sẽ không có dị biến phát sinh.
“Đi!”
Không thể đánh, ở lại thì càng thêm mất mặt nên Bạch Phong quát lớn một tiếng rồi thân hình biến mất, đám tôn giả theo đó nhanh chóng rời khỏi.
“Khặc khặc… Vô Danh lão tăng đã lâu không gặp vẫn khỏe chứ?” Đám ruồi nhặng đã đi, Long tiếp tục hướng đến mục tiêu kế tiếp là Thiếu Lâm Tự.
“A di đà phật, bần tăng nhờ ơn phật tổ vẫn bình an vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-san-moi/651997/chuong-500.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.