“Loạn!” Chỉ một từ nhưng cũng là đủ để miêu tả tình cảnh giang hồ Trung Hoa lúc này, mất đi nguồn tài nguyên đến từ Nội Mông Cổ khiến các thế lực gần như phát điên mà phái đại lượng cao thủ đến thảo nguyên rộng lớn để điều tra tung tích kẻ nào to gan lớn mật đến vậy và lại một lần nữa hai chữ Tà Tôn khiến giang hồ khϊếp đảm, một chữ Tà được viết bằng máu của hàng nghìn tính mạng trên mặt đất báo hiệu cho thời đại loạn thế sắp sửa bắt đầu. Long thạch đã được chuyển đi hết nhưng hàng dài những đống sắt vụn đang bốc cháy mà chỉ mới ngày trước thôi còn là những chiếc siêu tăng hay siêu trực thăng cũng đủ để kẻ nào nhìn vào cũng phải rùng mình, tuy nói vũ khí hiện đại trước mặt cao thủ chân chính không có bao nhiêu uy hϊếp nhưng để có thể tiêu diệt một lực lượng quân đội hùng hậu cùng vũ khí tối tân một cách gọn ghẻ như vậy là chuyện rất rất khó làm được. Tuy nhiên sau lần thứ ba xuất thủ thì hình ảnh của Tà Tôn cũng bị phát giác nhờ những thước phim cuối cùng mà thiết giáp cùng trực thăng truyền về Bộ chỉ huy... một thân tử y tà dị, một cây kiếm hừng hực tử hỏa, một khuôn mặt lạnh lùng coi thường chúng sinh… Ma Ảnh hình ảnh rất nhanh lan truyền đến tay các thế lực lớn nhỏ, dù ai ai cũng hận hắn thấu xương nhưng không thể không khâm phục độ điên cùng thực lực của hắn. ……... “Có hai kẻ ra tay, kẻ xuất thủ với nhóm xe quân sự là Tà Tôn còn kẻ xuất thủ ở đây là một người khác có thực lực cực cường, hai vị đại lão Tôn Sứ sợ rằng cũng lành ít dữ nhiều, từ những gì còn sót lại minh chứng cho việc nơi đây còn xảy ra một trận đại chiến giữa hai vị tuyệt đỉnh cao thủ thậm chí còn vượt qua cảnh giới thập nhất cấp, xem ra còn có kẻ khác nhúng tay vào chuyện này.” Tại mảnh chiến trường thứ hai và cũng là khốc liệt hơn nhiều chỗ đoàn xe quân sự là nơi tụ hội của những thế lực đỉnh cấp trên giang hồ, Tôn Thượng sau hồi lâu dùng cường đại tu vi cảm nhận lấy khí tức lưu lại trong không gian thì ngưng trọng nói, hắn cũng chỉ là suy đoán vì thi thể toàn bộ đã bốc hơi. So với việc đánh mất một lượng long thạch không nhỏ thì các thế lực đỉnh tiêm còn lo lắng về một tồn tại có thể nhẹ nhàng diệt sát thập nhất cấp cùng hàng nghìn tên Cường Giả hơn. “A di đà phật, Thiếu Lâm gần đây gặp phải khó khăn nên lần này không thể phái võ tăng góp sức cùng làm bần tăng hổ thẹn không thôi.” Vô Danh Thánh Tăng cũng đến, lão chắp tay trước đám cao thủ Thập Lục Tháp cùng các đại thế lực nói đầy ý tứ tự trách nhưng trong thâm tâm lại vui mừng hết cỡ, Thiếu Lâm gần đây tổn thất không nhỏ mà giang hồ hiện tại lại xuất hiện nhiều tôn sát thần như vậy thật là trời giúp Thiếu lâm mà. “Vô Danh tiền bối ý tứ thật trùng hợp với Võ Đang ta, hiện tại Võ Đang cao thủ không nhiều nên không thể chi viện cho đoàn vận chuyển thật là đáng tiếc…” Trương Tam Phong lần này cũng đến với tư cách là người đứng đầu Võ Đang, tuy ở chỗ này chạm mặt Thiếu Lâm Tự nhưng lão cũng không một chút lo lắng, ai cũng biết đằng sau Võ Đang là kẻ nào. Chuyện cướp đoàn vận chuyển từ Nội Mông Cổ quá hệ trọng nên chỉ có Long và thân tín hắn biết đến. “Các ngươi khỏi phải đứng chỗ này khóc than, Thập Lục Tháp ta tổn thất hai vị đại lão Tôn Sứ cùng năm tên tôn giả nên chuyện này không thể bỏ qua, chúng ta nhất định sẽ điều tra đến cùng và mong rằng các vị có thể toàn lực hiệp trợ Thập Lục Tháp truy tung Tà Tôn cùng đồng bọn.” Tôn Thượng khoác tay nói. “Đại nhân nói là điều đương nhiên, hiện tại đã có hình ảnh của Tà Tôn tin chắc không lâu sẽ tìm ra được tung tích của hắn tuy nhiên lão hủ có điều muốn nói… chúng ta ở đây đều có lòng muốn truy tìm Tà Tôn, vấn đề là ngoài Thập Lục Tháp cùng Thiếu Lâm thì còn lại chúng ta ở đây đều vô phương đối phó với hắn thậm chí là rất có thể bị hắn cùng đồng bọn phản sát ngược trở lại, chính vì vậy lão hủ đề xuất chúng ta cần suy tính thật kỹ biện pháp đối phó cũng như hỗ trợ lẫn nhau khi truy tìm tung tích những tồn tại nguy hiểm này.” Hoa Sơn phái một lão giả già nua lên tiếng cảnh tỉnh. “Chuyện này các ngươi hoàn toàn yên tâm, việc tru diệt ma đầu thì đích thân Thập Lục Tháp sẽ đích thân ra tay còn các ngươi chỉ cần tìm ra tung tích của hắn là đủ.” Tôn Thượng cười lạnh nói, hắn thừa hiểu đám người này mưu tính điều gì, cho dù có không ít thế lực tổn thất cao thủ trong chuyến hộ tống này nhưng cũng không ảnh hưởng đến căn cơ của chúng và chúng thật tình nguyện bỏ qua báo thù để nhìn Thập Lục Tháp tổn hại nặng nề hơn. “Vậy thì chúng ta yên tâm rồi!” Đám cao tầng các thế lực trăm miệng một lời chắp tay nói, kẻ nào cũng có suy nghĩ cho riêng mình, loạn thế sẽ mang đến vô tận chết chóc nhưng cũng mang đến vô tận cơ hội cho những kẻ thức thời. “Chuyện gì xảy ra?” Đúng lúc này một giọng nói truyền đến làm toàn bộ võ giả đưa mắt nhìn tới kẻ vừa xuất hiện, chính là Chấp Pháp trưởng lão đương nhiệm - Ngụy Siêu. “Bái kiến Chấp pháp đại nhân!” Một vài thế lực ngay lập tức hành lễ chào hỏi, dĩ nhiên Thiếu Lâm Tự cùng vây cánh lại dửng dưng một mặt rồi. Nhìn thấy kẻ xuất hiện, Vô Danh lão tăng khuôn mặt già nua co rút lại khi nghĩ đến tình cảnh nhục nhã ngày đó, đến tận gần đây nhờ có Khổng gia gia chủ - Khổng Quân trợ giúp thì lão mới có thể tỉnh lại được và nó sẽ là vết nhơ lớn nhất trong cuộc đời lão. Tôn Thượng cũng ngỡ ngàng trước sự xuất hiện của Ma Tôn, sau Hồng Môn Yến hắn cứ tưởng tên này trọng thương phải mất đến vài ba tháng mới hồi phục lại được vậy mà giờ đã sinh long hoạt hổ vô cùng khỏe mạnh và thậm chí Tôn Thượng còn cảm giác được khí tức của Ma Tôn mạnh mẽ hơn trước nhiều lắm, chẳng lẽ Phượng Chi Huyết lại có tác dụng to lớn đến vậy sao? “Ngụy Siêu, ta nghe nói ngươi gần đây bị thương nhưng coi bộ mọi chuyện đã ổn?” Tôn Thượng cười nhạt nói khiến đám võ giả kinh nghi, kẻ nào có thể làm Ma Tôn bị thương đây. “Đa tạ Bạch Phong huynh đã hỏi thăm, Ngụy mỗ tuy chỉ có một chút thực lực nhưng cũng không dễ bị một vài tên a miêu a cẩu đả thương, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra tại đây ?” Long cười đáp và hiện tại đám võ giả xung quanh nếu không phải loại não tàn thì đều nhận ra Ma Tôn cùng Tôn Thượng là có xung đột với nhau nhưng cũng không có gì lạ, Thập Lục Tháp khác hẳn các thế lực khác ở chỗ võ giả bên trong có thể tùy ý tranh đấu, chỉ cần ngươi có thực lực thì mọi thứ ngươi đều có thể dành lấy và đương nhiên phải tuân theo những quy tắc nhất định. “Đại nhân là thế này…” Không để chủ nhân phải hỏi một lần nữa, Trương Tam Phong ngay lập tức tiến đến giải thích một phen... “Giang hồ vậy mà lại xuất hiện loại cao thủ bậc này? Liệu có phải là do lão quái vật nào ra tay hay không?” Long âm trầm suy đoán nhận được rất nhiều cái gật đầu đồng tình, đạt đến cảnh giới thập nhị cấp xưa này trừ những tuyệt thế thiên tài thì đều là những lão quái vật bất tử. “Cho dù là kẻ nào đi nữa cũng sẽ có liên quan đến Tà Tôn, chỉ cần tìm ra hắn thì có thể hốt sạch đám đồng bọn của hắn, không cần biết là ai và sau lưng chúng là thế lực nào, dám diệt sát võ giả Thập Lục Tháp đều phải trả một cái giá thật đắt.” Tôn Thượng dõng dạc nói và nhận được vô vàn ánh mắt sùng bái của đám Tôn giả xung quanh. “Hay lắm, Bạch huynh nói chí phải có điều dường như Thập Lục Tháp tổng bộ quá ít việc nên Tôn giả có thể rảnh rỗi đến tham dự chuyện trong giang hồ thì phải?” Long gật gù đồng tình với lời Bạch Phong nhưng ngay sau đó cười lạnh nói.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]