“Ngươi...... ngươi vừa nói gì?” Phục Ma ngoáy ngoáy cái lỗ tai rồi cẩn thận lên tiếng hỏi lại.
“Hắc hắc........ ta nói là có thể bao ngươi mỗi ngày đều ăn no, không chỉ ăn chay mà còn ăn thịt, ăn cá đến vỡ cái bụng của ngươi mới thôi....... chỉ cần ngươi đi theo ta, làm theo lời ta bảo....... rất là đơn giản?” Long cười tà nói.
“Hừ! Ta sao có thể tin ngươi? Vừa này ngươi đấm ta cũng rất đau nha.....” Phục Ma nghi hoặc hỏi.
“Chẳng phải ngươi cũng đã đấm lại ta không ít sao? Chúng ta là huề nhau thôi. Hiện tại trên đảo này không thể có thức ăn, ngươi là đi cùng ta một chuyến xem chẳng phải biết là ta nói có thật hay giả không phải sao?” Long tự tin nói, giọng hắn đầy hùng hồn bá khí khác hẳn Ngã Giới khiến Phục Ma có chút tin tưởng rồi, phải nói "có thể ăn thịt cá" đã đánh vào điểm yếu trí mạng của một kẻ háu ăn như hắn.
“Phục......Phục Ma...... mau trở về! Ta ban nãy là nói đùa với ngươi! Mau đánh bại hắn rồi về ngươi sẽ được ăn no, một.......không, ba thùng cơm! ” Ngã Giới cảm giác được có chút gì đó không ổn, đứng ở xa hắn không nghe rõ tiếng của Long cùng Phục Ma trao đổi nhưng nhìn thái độ của cả hai đang chuyển biến thì biết có điều gì đó không đúng.
“.......ta.......” Phục Ma cau mày khó xử vì mới chưa đầy một phút trước lão đầu chửi và đòi bắt hắn nhịn đói tới chết giờ lại trở mặt lại một lần nữa, trong đầu hắn thì việc đánh hay không đánh người trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-san-moi/651806/chuong-309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.