“Bẩm gia chủ! Bên kia sau khi xử lí hết người Hứa gia đã kéo nhau đi vào bên trong, có một hai tên rời đi giống như là thám thính một cái gì đó……vì sợ chọc giận người kia cho nên thám tử của chúng ta không dám tiếp cận quá gần….” Gã quản sự báo.
“Tiếp tục theo dõi từng tên một, cho dù là động tĩnh nhỏ nhất cũng phải báo cáo về…..rõ chưa?” Dương Tuyền trợn mắt quát.
“Đã rõ thưa gia chủ!” Gã quản sự đổ mồ hôi hột vội rời đi lo chuyện.
“……Đại……đại nhân…….Hứa gia tôi……” Hứa Vương Chấn không nhịn được lắp bắp mở miệng muốn xem ý tứ của Dương Tuyền hay Dương gia thế nào.
“Theo ta…….nếu người kia chịu giúp thì Hứa gia ngươi còn có cơ hội, còn không thì trời cũng không cứu nổi các ngươi hôm nay……..” Dương Tuyền gằn giọng nói, hắn không muốn Dương gia ngay tức thì ra mặt mà muốn mượn tay một kẻ khác.
Hứa Vương Chấn dù trong lòng thầm hận trăm ngàn lần nhưng cũng không dám mở miệng oán, con mẹ nó chứ Hứa gia bao năm qua chả khác gì một con chó ngoan dưới trướng Dương gia mà đến lúc gặp nạn thì xem cái ý tứ của Dương Tuyền chẳng khác nào muốn vứt bỏ Hứa gia, bây giờ còn phải đi cầu ngoại nhân không quen biết………Hứa gia lần này nếu tai qua nạn khỏi chắc chắn cũng sẽ bị bóc lột đến tận xương tủy.
……Được Dương Tuyền dẫn qua mấy lối đi vòng vèo hướng về phía hậu viện, sau gần nửa tiếng………Hứa Vương Chấn rốt cuộc cũng được gặp mặt người có thể cứu Hứa gia…….Ngũ trưởng lão tân nhiệm của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-san-moi/651715/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.