Kẻ đến là năm tên Hộ Pháp trong đó một tên đang bóp cổ Hứa Vương Sang như một con gà con.
“Các……các…..ngươi……có…..có biết…..ta……là…….là ai không?” Hứa Vương Sang run rẩy cố gắng rặn ra từng chữ một ngọng nghịu từ cuống họng đau rát, trong một phút giây hắn cảm tưởng xương cổ minh như vỡ vụn rồi may sao tên Hộ Pháp kia khống chế lực vừa đủ.
“Rầm!” Không có tiếng đáp lại Hứa Vương Sang mà là một nắm đấm, một tên Hộ Pháp khác lạnh lùng cho hắn một quyền thẳng vào cái miệng của công tử sang trọng lấy đi toàn bộ hàm răng phía trước của hắn…….khuôn mặt Hứa Vương Sang cứ như lõm hắn vào trong, răng cùng máu từ miệng hắn rơi vải đầy đất.
“Sang nhi………Sang nhi…….con không sao chứ……….trả lời cha……..trả lời cha……..” Chiếc điện thoại trong tay của Hứa Vương Sang tràn đầy những âm thanh gào thét của Hứa Vương Chấn cha hắn.
“Đã hết năm phút………bọn mày tưởng tao nói đùa?…….” Gã Hộ Pháp họ Huy cười lạnh quét mắt nhìn Hứa Vương Sang cùng đám chân tay của hắn sau đó là một ánh mắt ra hiệu……..ba tên khác nhanh chóng hiểu ý động thủ……..bốn hinh bóng như tiêu thất trong không gian.
“Vù…………….vù…………”
“Rắc………..rắc………….rắc……..bộp………..bộp……..”
Chỉ mười giây ngắn ngủi, bốn tên Hộ Pháp đã trở lại vị trí ban đầu……..bọn lưu manh này trong mắt chúng chả khác gì những con kiến bò ngo nghoe mà thôi, mươi hai cái xác nóng hổi………kẻ gãy cổ, người xuyên tim nhanh chóng gục xuống khi gương mặt còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra với mình.
Vạn Hứa Phấn hai mắt trợn trừng, dù là một người cứng rắn nhưng lần đầu tiên chứng kiến cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/soi-san-moi/651714/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.